Một tuổi đáng lẽ fải sống vui vẻ nhất, trẻ trung nhất...
22 tuổi
Những mơ mộng viển vông vẫn còn...
22 tuổi...
Sự duyên dáng xen chút tinh ranh vẫn hiện hữu trên khuôn mặt người con gái...
Nhưng với tôi, tuổi 22, quá trớ trêu trc sóng gió cuộc đời... quá nhiều sự bỏ lỡ, quá nhiều sai lầm...
21 tuổi, tôi lên xe hoa trong sự can ngăn của 2 gia đình. Tôi bất chấp mọi điều, bất chấp mọi lời khuyên, làm đám cưới với 1 ng hơn tôi 5 tuổi mà tôi ngỡ rằng đó là ng đàn ông của mình.
Tháng 7, chúng tôi chính thức về cùng nhau nhưng đến 1 tờ giấy kết hôn tôi cũng ko có. Nhưng có lẽ đó lại là quyết định đúng nhất của tôi khi lấy ck... 6 tháng 6 chúng tôi chia tay. Ở cùng 1 ng chồng không hạnh phúc, chỉ có những buổi tối chồng đi cafe, Chỉ có những hoài nghi, ngờ vực, sự trẻ con. Chỉ còn những cái tát, những sự dằn vặt về tinh thần. Tôi muốn thoát khỏi sự hành hạ đó. Tôi biết tôi đã lầm. 1 sai lầm quá lớn. Tôi chia tay anh không nước mắt, chỉ có những niềm vui nho nhỏ...
4/2014, tôi gặp anh, người tôi yêu hiện tại. A mang đến cho tôi 1 cs tươi đẹp hơn, 1 hy vọng lớn hơn. Và cuối cùng, tình yêu của chúng tôi có kết quả. Tôi đã có bé. Hiện tại bé vẫn đang phát triển tốt đẹp.
Cuộc sống có lẽ tươi đẹp hơn nếu nhà a ko ngăn cấm vs suy nghĩ tôi đã có 1 đời ck. Mẹ a khóc nhiều lắm. Bà rất thương anh. Tôi thương bà nhưng tôi cũng thương cho số fận tôi. Sẽ ntn nếu tôi làm con dâu bà?
Tôi ko muốn tước đi cs của đứa con yêu quý của tôi. Tôi cũng ko muốn nhìn bà fải khổ, không muốn a fải khó xử...