Thực sự giờ đấy mìk cảm thấy cuộc sống quá bế tắc.. chỉ mog có người sẽ chia sẻ cùg..
Mìk đang yêu 1 người đã có gia đình.. Câu chuyện của mình quả thực rất dài dòng.. Trước đây khi chồng mình vắng nhà ( giờ chồng mình k có nhà cũng hơn một năm rồi ) mình và người ấy đã nảy sinh tình cảm (lúc này a ấy chưa có vợ). để công bằng mình nói a ấy có quyền yêu người khác và lấy ai a ấy yêu vì vốn dĩ mình cũng đã có gia đình.. Và bất ngờ một thời gian sau a ấy thông báo lấy vợ, mình quá sốc, con gái mà ai k ích kỉ nhưng rồi mình cũng chấp nhận. thời gian đầu a lấy vợ là thời gian mình suy nghĩ và mệt mỏi nhiều nhất, dần cũng quen mình k còn để ý nhiều chuyện đó nữa. 2 vc a rất hay xung đột cãi nhau, mỗi lần như thế a đều tìm mình tâm sự. Mình cũng an ủi a và khuyên a nên nhường vợ. Cũng hơn 1 năm rồi 2 vc a chưa có con a rất buồn nên thường xuyên sảy ra cãi vã, đỉnh điểm là khi vợ a ấy xúc phạm và chửi a ấy thậm tệ. Kể từ đó a ly thân với vợ và thường xuyên rủ mình đi chơi hơn. Nhưng do công việc nên mình rất ít khi đi, tính ra 1 tháng nhiều cũng chỉ có 2 lần. Một điều nữa là a chưa có công ăn việc làm nên rất hay kêu chán với mình, mình thực sự bị cuốn vào cái chán của a ấy. Có lẽ vì chán nên mình và a ấy cũng hay giận và nói dừng lại nhưng chưa bao giờ làm được. A ấy nói giờ với a ấy chỉ còn lại mình là quý giá nhất thôi, nếu không có mình a ấy cũng chẳng sống để làm gì. Mỗi lần 2 đứa giận nhau đòi chia tay là a ấy lại nói rất bất cần đời làm mình thật khó sử. Quay lại vợ a ấy. Khi cưới, mình đã chủ động làm quen với vợ a ấy k với mục đích gì cả, chỉ là muốn làm quen nhưng dần dần mình nhận ra điều đó là sai lầm. vợ a ấy hay nghi ngờ mình với a ấy nên luôn luôn nói bóng nói gió mình. mình cũng để ngoài tai thôi. Giờ khi a ấy k thèm để ý đến vợ nữa chắc hẳn vợ a ấy đã rất hận mình. mình k quan tâm nhiều. Giờ đây mình thực sự ko biết là nên dừng lại hay tiếp tuc với a ấy.. tiếp tục mình thấy rất vô vị vì a ấy k chịu đi làm, dừng lại mình sợ a ấy chán đời mà làm liều ( bọn mình vẫn còn ít tuổi) :(