Hôm nay tớ đưa e gái t lên trung tâm tư vấn tâm lý An Việt Sơn(AVS) để tư vấn vì e gái tớ đang bị stress.Trc đây thì e gái tớ cũng đã gọi tới số tổng đài công ty và được chị nhân viên tư vấn của công ty tư vấn và thấy cũng tốt,và chị nhân viên khuyên nếu tới trực tiếp được công ty thì hơn.Chị ấy cho e tớ số giám đốc.Họ hẹn chiều tư vấn từ 2h tới 4h.Tớ đưa e tớ đi lúc 2h,lên tận phố Vọng Hà nên gần 2h30 mới tới nơi.Công ty gì mà ở trong ngõ hun hút,công ty thì bé tí,nhân viên ăn mặc chả giống nhân viên văn phòng chút nào,ăn uống xong vứt bừa bãi.E gái tớ cũng định nói lý do tới thì nhân viên ngắt lời nói luôn: vâng chị lên tầng 3.E gái tớ định hỏi chị tư vấn cho e tớ có ở đấy k thì lại ngắt lời: vâng chị cứ lên tầng 3.thế là đi lên tầng 3.


Đi ngang qua tầng 2 thì thấy ng ta đnag dọn dẹp sửa chữa cái gì ấy bẩn thỉu kinh khủng,lên tầng 3 thì có 1 bác đang ngồi trong phòng ghi chứ P.Giám Đốc.đang nc điện thoại,2 đứa vào được mời ngồi,bác nc xong thì mới hỏi han qua xem ai là ng tư vấn.Rồi bác cũng giới thiệu sơ qua về bác,nào là tư vấn bn năm,cả đời chỉ làm tư vấn,đã giúp rất nhiều ng,đi nhiều nước châu âu..v.v..cũng mất tới nửa tiếng,xong mới hỏi vấn đề của e tớ,e tớ cũng kể rất rõ vấn đề đang gặp và bác lắng nghe,khá lâu e kể xong thì bác tư vấn.ôi tớ chả hiểu tư vấn kiểu gì nhưng mà nói thật tư vấn mà thế thì tớ nói còn hay hơn.bác ý toàn nói cái gì gì ý,nói chug thì hơi lan man,hơi mang tính chất câu giờ.mà toàn vấn đề e tớ nhận thức được hết.E tớ biết là e tớ gặp phải vấn đề ý,nhưng tự nó không thoát ra được,bác ấy kêu cháu ko nghĩ thế nữa,ai nói tốt cháu nghe,ko tốt cháu ko nghe.cơ mà hỡi ôi làm được thế ng ta đã ko tới bác sĩ.tới là để xin lời khuyên và phương pháp.Nhưng lại toàn nói về nguyên nhân.Tớ thu âm lại đấy,ko lại phản bác là nói xấu cán bộ ,về nghe lại mà phát chán.E tớ ngồi tư vấn tớ ngồi cạnh mà tớ buồn ngủ khủng khiếp ý,nói chug cũng được đôi 3 câu hay,nhưng k giải quyết được vấn đề.nó bảo nó sợ thì kêu ko phải sợ,nó lo thì kêu ko phải lo,nhưng làm như thế nào thì bác cũng ko nói..mà bác ý đặc biệt hay kể ch lan man,linh tinh,chuyện trẻ con,chuyện ng lớn.Xong lôi mấy quyển sách ra đọc máy câu như kiểu: kẻ thù lớn nhất của đời ng là chính mình ý ..


Tới 4h20 thì thôi xin phép đi về,tớ cũng nhấm nháy mãi từ trc nhưng nó ko rút nhanh được,nên gần 2 tiếng sau mới lê ra được,bác kêu từ sau có gì mà muốn tư vấn bác hàon toàn miễn phí,nhưng là gọi điện vào máy bác ý,miễn phí ở chỗ là tiền là vào tay bưu điện.Bác ý làm thế này chỉ muốn giúp mọi ng chứ k có ý định làm giàu đâu.Tư vấn với bác ý xong đau đầu thêm ra,tới lúc xuống thanh toàn thì hết tận gần 500k..Tiếc tiền ở chỗ mất tiền mà ko đem lại được cái gì,ko giải quyết được cái gì.Thế mà bác kêu bác ko làm giàu,bác lại chả ăn ko tiền của thiên hạ ý chứ.Cháu chả biết với tình huống khác bác xử lý thế nào.nhưng mà với cái vấn đề của e cháu thì bác chả giải quyết được cái gì cả,và cháu xin lỗi cháu cũng chả thấy bác có tính chất chuyên nghiệp gì cả.May ra cháu chỉ thấy cái biển P.Giám đốc thôi ạ.Cháu còn có thể tư vấn hơn bác,nhìn nhận vấn đề sát hơn bác,ít nhất là trong ván đề này,bác còn chả bằng nhân viên nhà bác.Chỉ là vì e cháu mog muốn được 1 ng hiểu biết chuyên sâu giúp nó có cách giải quyết thôi,nhưng nói thật,bác chả làm được cái gì ngoài việc rút tiền trong túi bọn cháu.


Việt Nam mình chưa chú trọng nhiều vào lĩnh vực này,nên cũng ko nên đòi hỏi nhiều,chỉ mong những ng đã dựng lên cái biển tư vấn với chả lắng nghe,thực sự có phương pháp giúp đỡ ng ta thì hãy cầm tiền của ng khác,vì những ng có vấn đề nan giải họ mới phải tìm tới,đừng làm họ mất tiền mà vẫn bế tắc như thế,như thế thật chả có chữ tâm đâu.Cứ có tí tài ăn nói với mấy câu hay ho là quảng cáo ầm ĩ,thật ko đâu.mà như thế bác đừng khoe bằng cấp với khả năng với đi châu âu làm gì.Cháu chỉ thấy khả năng câu giờ của bác là siêu thôi.


Tớ viết bài này ai mà có ng thân có vấn đề tâm lý muốn đi tư vấn thì 1 là hỏi trước giá,2 là đừng bg qua cái chỗ Vọng Hà này,gặp bác Chất thì đi về luôn đỡ tốn tiền nhé,ko lại xì trét hơn.Bác tuyển mấy bạn văn phòng khác đi,nhìn mặt nhân viên đã thấy muốn đi về rồi.