Cả cuộc đời tôi sẽ không bao giờ quên ngày hôm nay , nó quyết định một con người mới hoàn toàn , khác xa so với khuôn mặt mà tôi đã quen suốt 28 năm nay


Năm 2005, tôi có tìm hiểu về kỹ thuật phẩu thuât hàm chỉnh vẩu ( móm ) ,nhưng bà bác sĩ ở một bệnh viện công nói sẽ nhổ hết hàm răng, tôi chạy lẹ mà không quay đầu .


Cho đến ngày hôm nay , sau khi tìm hiểu lại một số trung tâm thẩm mỹ nhà nước và tư, tôi quyết định chóng vánh tại một bệnh viện phẩu thuật tư mà tôi cảm thấy có một chút niềm tin thì cũng đủ rồi, sau khi quá mệt mỏi với một số trung tâm tư vấn .Buổi sang ngày 04.10.2013 là một ngày định mệnh , mọi thủ tục diễn ra một cách chóng vánh , Bác Sĩ bảo nếu đồng ý thì hôm nay lên bàn mổ luôn .Nói thiệt cả cuộc đời tôi chưa có quyết định nào nhanh và liều lĩnh như vầy .Sau khi chụp phổi, thử máu ,…. Túm lại là các thủ tục cần thiết , tôi leo lên bàn mổ lúc 13h ngày 04.10.2013 với một tâm trạng rối bời hoang mang .Sau tiến đếm 1,2,5,7 tôi hôn mê sâu và không biết chuyện gì xảy ra cho tới 17h cùng ngày tỉnh dậy và khôn nhận thức được gì . Thời gian cứ lặng lẽ trôi từng giây một và đêm nay thật dài như chưa bao giờ dài đến thế, tôi tỉnh rồi ngủ, rồi tỉnh ,…trong cái đêm định mệnh này mặc cho ngoài kia ngọn đèn đường cứ le lói sáng


Ngày thứ 2, sau một ngày không ăn không uống rã rời, tôi xuất viện trong sự ngỡ ngàng của mọi người.Về đến nhà đi lại và có thề tiếu tiểu bình thường nhưng nỗi ám ảnh kinh hoàng về ăn uống và vệ sinh


Ăn toàn cháo lỏng và uống sữa, chỉ đút vào miệng và nuốt , cứ như một đứa trẻ vậy , tôi thấy có chút máu bầm trong miệng lẫn trong những thứ thức ăn tôi nuồt vào .


Nhưng tạm ổn , giấc ngủ có thể dài hơn được rồi và chờ đợi ngày kế tiếp