Gần hai năm rồi anh nhỉ, nhanh quá kể từ ngày chúng ta xa nhau. E tự hỏi liệu anh có còn nhớ khuôn mặt em không, liệu rằng vô tình gặp nhau trên đường chúng ta sẽ lướt qua nhau như hai kẻ xa lạ hay gượng cười nhìn nhau?... Quay trở lại hai năm trước, em con bé mới ra trường bỡ ngỡ, ngây ngô với cuộc sống, anh một người đàn ông từng trải lớn hơn e cả về suy nghĩ lẫn ngoại hình. Biết nhau lâu lắm rồi nhưng lần đầu tiên gặp nhau là cái hôm mưa gió định mệnh ấy. E nhanh chóng yêu anh có lẽ vì tò mò xem ty là như thế nào, hay vì quá cô đơn khi những năm tháng sinh viên chưa dám yêu ai, hay vì anh quá từng trải làm con tim non dại của e gục ngã? em không biết nữa, yêu anh e như con chim non líu lo,cuộc đời với e lúc đó là mây bồng bềnh. Thời gian đầu anh chiều e lắm, ngày nào e cũng mong hết giờ làm để được đi chơi cùng a, những ký ức ngọt ngào đó không bao giờ e có thể quên. Nhưng sau đó e k biết là do a quá từng trải hay do ở bên cạnh em a k kiềm chế được, chỉ một tháng yêu a đã có những hành động gần gũi mặc dù chúng ta chưa đi qúa giới hạn. Em đã khóc nhưng a dỗ dành a nói ty có lúc thăng hoa, e cho qua hết, e ngu ngơ nghĩ rằng mình xinh đẹp, trẻ trung nên a mới thế. E biết a là người rất phong kiến, a muốn vợ mình còn trong trắng, e sợ j vì a là tình đầu của e cơn mà. Nhưng có lần a muốn tự kiểm tra e còn hay mất, e như chết ngất khi nghe a noi vậy, sao e ngu ngơ thế, e lại bỏ qua cho a nhưng e vẫn nhất quyết giữ đến lúc cưới. Tết a đưa e về nhà ra mắt, ai cũng quý em, e hp và vui lắm, lúc ấy e càng yêu a nhiều biết bao. Rồi a đòi cưới vì a đã ngoài 30t rồi,e k do dự j đồng ý ngay. mọi chuyện như là mơ, hai bên nói chuyện người lớn, e về nhà a đc quý như con dâu. rồi trong một lần e tự nguyện cho a tất cả vì e đã coi a là chồng, e tưởng tượng lần đầu tiên sẽ rất tuyệt vời nhưng k a làm e đau lắm, a k nâng niu e như e tưởng tượng. Hôm sau thái độ a khác quá, a k nt, gọi diện cho e, gặp nhau a đưa e thuốc tránh thai vì nói chưa muốn có con, e sợ lắm nhưng vẫn uống. 14.2 a không đến, a nói a đi ct,e đã có linh cảm k tốt đòi gặp a, mình gặp nhau a nói muốn hoãn đám cưới vì a k chắc tình cảm dành cho e, e đau lắm,a nói e đóng kịch giỏi, a nghĩ e k còn nguyên vẹn khi đến với a, làm sao e giải thích đc vì e có bằng chứng j đâu,e ngồi bất động, nc mắt k thể trào ra đc. những ngày sau đó e xơ xác, đau đớn tột cùng, đêm e mê man k ngủ đc, đau lắm nhưng e quyết tâm quên a, cắt đứt hoàn toàn với a vì e biết rằng ty của chúng ta đã chết. Một năm sau, nghe nói a đã lấy vợ, e mò mẫm lên fb của a nhưng may quá k phải, nhìn a vẫn vậy chỉ là già đi, tự nhiên e lại tò mò âm thầm theo dõi a từng ngày. Hóa ra e vẫn còn yêu a nhiều lắm, giá như ngày đó a k hiểu sai về e, tin e thì có lẽ giờ chúng ta đã có một gia đình hạnh phúc. Nhưng e chỉ có thể chôn chặt hình ảnh của a trong tim mình vì e biết rằng ở bên a e sẽ không hạnh phúc.Em muốn nói với anh rằng nếu không có niềm tin tình yêu không thể tồn tại được. Ngừng yêu anh nỗi đau của em.