Em viết nhật kí này vừa là tâm sự vừa là lời khuyên của a chị!


Có những chuyện xảy ra trong cuộc sống mình có thể tâm sự cho ng này ng kia nhưng vẫn phải giữ cái gì đó cho bản thân. Ko phải k có ai nghe mình nói mà là k thể nói thế. kể cả người yêu hay chồng /:)


Em quen anh qua face vì ngày xưa anh ở chung phòng trọ với a họ em trong mấy năm. em k hề nghĩ mình sẽ yêu a đến tận bây giờ 1 năm rưỡi.


Có thể nhìu ng nghĩ làm sao xa như thế HN-SG mình có thể hiểu nhau, sợ nhỡ e bị lừa. Nhưng em tin trực giác của mình. Em nghĩ bản thân của mình rất trọng tình cảm nhưng khá lý trí. Đã bị lừa dối 1 lần rồi thì trực giác sẽ tốt hơn.


Anh đã thay đổi em rất nhiều từ 1 cô gái hay suy nghĩ tiêu cực trở thành vui vẻ đúng tuổi :x. Đôi lúc xa nhau tạo nên những điều k hiểu anh làm anh bùn nhưng giờ em đã hiểu anh nhiều hơn rồi.


Anh có thấy ai nổi loạn như em k? đi làm thêm để dành tiền ra HN thăm a. Vì em sợ nhỡ mình chia tay sẽ k có kỉ niệm nào của a mà chĩ có những cuộc gọi điên thoại đêm khuya.


Thật lòng mà nói con ng em lúc tình cảm dạt dào lúc lý trí đến lạnh lùng. Em nghĩ đến những lời mẹ nói hnay : Lấy 1 ng nhà k khá giả lại ở xa thì bố mẹ phải gánh hết. Công việc của anh k ổn định thật vì anh mới ra trường nhà a cũng khá chỉ có điều k ở thành phố thôi.Mẹ chưa biết hết mà đúng k.


Nhưng đôi lúc những lời nói đó làm e dao động. e hay động lắm k kiên định đâu vì vậy hãy yêu e nhìu đi để e đừng dao động nữa.@};-


Em tự hỏi khôn ngoan là gì? là lấy đc chồng có nhà có cửa ở thành phố khá giả à? như chị e đã lừa đc 1 anh nhà ở HN à? đó là thành công nhất của đời người con gái a? Nhưng em yêu anh nhiều lắm. Em lại đang dao động đấy.