Ck à. Ck đi sang bên HQ đã đc 3 tháng 10 rồi. Ck đi chưa hẹn ngày về. Lúc mới cưới vk tự tin lắm ck ạ, tự tin rằng mình sẽ giữ được lửa gia đình, vk tự tin sẽ giữ được sự quan tâm của ck. Nhưng hôm nay vk chênh vênh quá, lúc mới xa nhau ck luôn chủ động gọi điện nhắn tin cho vk, dù mệt và muộn đến đâu ck cũng đợi vk về nói chuyện 1 lát cho đỡ nhớ rồi mới ngủ. Vk biết gần đây ck rất mệt vì công việc gần tết ai cũng bận cả, ck thì tăng ca liên miên. Nhưng một chút time giành cho vk thôi sao mà khó thế? vk đi làm về muộn nhắn tin báo ck là vk đã về đến nhà an toàn, ck chỉ nói ukm muộn rồi ngủ đi em anh đi ngủ đây. Vk thấy bất an quá ck ạ, ko phải lúc nay vk nghi ngờ gì ck đâu. Vk chỉ nghĩ rằng sau này khi mà vk ck mình đoàn tụ, ck đi làm mệt, công việc kinh doanh của vk áp lực liệu gia đình mình sẽ thế nào hả ck??? Ck sẽ chẳng chia sẻ công việc nhà với vk đc nữa ( ko phải vk sợ khổ đâu mà vk sợ cảm giác làm mọi việc 1 mình mà ko có người chia sẻ, người duy nhất vk muốn chia sẻ là ck), vk ck mình sẽ chẳng thể hò hẹn lãng mạn nữa. Suy nghĩ của vk ck mình luôn đối lập nhau nữa, liệu có nhường nhịn nhauđc ko? Ck đọc được những dòng này sẽ cho là vk nói linh tinh và suy nghĩ vớ vẩn đấy nhỉ?