Mẹ chưa mua đc nhật ký để viết cho zai yêu của mẹ. Mẹ viết lên đây cho nhẹ lòng con nhé !


Ngày biết con xuất hiện trog cuộc đời mẹ, mẹ vừa vui, vừa lo. Vui vì có thiên thần bé bỏng, lo bố con sẽ ko cưới mẹ. Nhg bố bảo sẽ về nc với gia đình. Mẹ giấu gđ một tgian rồi bà ngoại con cũng biết. Bố hẹn ngày đưa gđ xuống nc. Cả nhà mình đợi cả ngày ko thấy đâu con ạ :( . Ngay lập tức ôg bà con khuyên mẹ mai đi bỏ con :( . Bà khóc nhiều lắm. Mẹ cg vậy. Bị ông chửi mấy ngày liền. Mẹ chỉ biết khóc thôi :(. Sáng hôm sau bà đưa mẹ đi, mẹ cố kéo dài tgian để bố kịp đến bviện để ko fải bỏ con. làm xong các thủ tục mẹ cứ khóc đòi về, may quá, cô bsỹ ý bảo hình như mẹ ko muốn bỏ con đúng k, nc với gđ ý lần nữa xem sao, còn fải có chữ ký của bà vs mẹ ngta mới làm cho. Mẹ nghe thế càng đc đà khóc lóc, đòi về, mẹ sợ mất con lắm. Mãi bố con mới đến. Bà bảo m đưa nó đi đâu thì đi đừng về nhà nữa. Hic. Bố đưa mẹ đi đánh bóng mặt đg con ạ! Đến trưa mẹ về nhà bố. Thật sự mẹ ko muốn về đấy tý nào hết. Mẹ nằm trên phòng đến tầm 5h chiều thì bố gọi mẹ xuống nc vs bà nội con. Còn bố đi đá bóng. Để lại mình mẹ với bà ý( cho phép mẹ đc gọi là bà ý nhé, vì bà ý đâu xứng làm bà nội con).


Bà ý bảo bâyh mẹ định tính ntn? Dương ( tên bố con đo) có nói vs bác là cháu nthế mà năm nay ko đc tuổi thì ăn hỏi trc ,đón về đây ở, năm sau cưới. Nhg nhà bác ko có tục lệ đấy. Ăn hỏi xong ăn ở vs nhau hàng năm sau mới cưới thì thà cmày đéo cưới còn hơn. Mà đón về đây mang tiếng nhà bác (?). Nhà bác cg ko có đkiện để 2 thằng cưới cùng 1 năm ( lúc ý là cbị cưới azai bố con). Mẹ nghĩ bụng chả lẽ nhà bà ý có ng chết cũng bảo là ko có tiền để năm sau an táng à??. Rồi là 2 ce dâu cùng chửa thì 1 đứa hỏng ( đag ám chỉ mẹ con mình đấy). Rồi lấy ví dụ họ nhà bà ý cũng có mấy ng nthế. Nhg mẹ thấy nhiều nhà thế có sao đâu. Chắc do nhà bà ý ăn ở tnào thôi con nhỉ? . Lại còn bảo chuyện này bác fải hỏi mng họ nội ngoại xem ntn đã chứ bác k giải quyết đc. Mà kể ra vs mng bác xấu hổ lắm(?).


Mẹ bảo cháu ra ngoài ở.


Ừ cháu cứ chửa đẻ ở ngoài coi như bác ko biết, ko lquan =)) rồi năm sau cưới lúc ý con dc mấy tháng rồi thì gửi ai chả nuôi đc. ( mẹ tự hỏi , nhà bà ý ko nuôi chó, sao lương tâm bà ý mất đc nhỉ =)) ).


Ko thì về nhà rồi chửa đẻ ( bà ý sợ mang tiếng thế còn ng khác thì ko à).


Xong bà ý đứg lên bảo mẹ đun lại thức ăn để bà ý đi thắp hương ( ng nthế thắp hương lgì nữa ki biết)


Mẹ mệt. Đang nghén mà con. Vẫn cố đứng lên làm. Bà ý sai đủ kiểu luôn con ạ. Mẹ cứ vâg dạ làm theo.


Mẹ dọn cơm cho bà ý ăn. Mẹ ngồi trên ghế xem tv.


Bà ý bảo tnày con ạ. Hơn 7w vẫn hút đc. Ko dính dạ con vẫn đẻ đc. K fải sợ gì hết. Lúc ý mẹ đc 9w3d.


Bà ý còn khoe chiến tích 2 lần phá thai đấy con ạ.


Cả cuộc nc toàn bà ý nói. Mẹ chỉ biết im và khóc. Nuốt uất ức vào trog.


Rồi bố con cũng về. Bà ý cứ kiểu nói ý đuổi mẹ về ý. Bố con muốn mẹ ở đấy. Thế bà ý bảo cháu cứ về đi mai bác xuống nhà nc. ( đúng là nói điêu ko biết ngượng)


Mẹ ko dám về nhà. Ở ngoài đg đến 12h đêm thì bố con gọi cho ông ngoại đưa mẹ về.


Thật sự chưa baoh mẹ cảm thấy nhục nhã và đau như hôm ấy :))


Sáng hôm sau, ông bà vừa khuyên , vừa bắt mẹ đi bỏ con. Nói nhiều lắm con ạ. Mẹ nghe mủi lòng. Đồng ý đi. Trog thâm tâm mẹ ko hề muốn nthế.


Bà lại đưa mẹ đi. Đến nơi, gặp bsỹ bác ý khuyên để đẻ, con đủ bộ phận rồi bỏ con ko khác j mẹ giết ng. Bà cứ bảo bsỹ cố gắng giúp cháu. Mẹ khóc. Xin lỗi bà ,mẹ ra ngoài ở. Bà cũng vừa khóc vừa nói mẹ. Mẹ thương bà lắm. Vì mẹ mà bà fải khổ.


Về nhà mẹ chọn mấy bộ q áo rồi đi.


Mẹ phải bán máy để có tiền thuê trọ con ạ.


Mua mấy thứ lặt vặt rồi trả tiền phòng 1 tháng , mẹ còn 600 :(.


Đêm đầu tiên ở trọ, ko chăn ko gối, mẹ lạnh, mẹ sợ ma nữa , tủi thân khóc ko ngủ đc.


Mẹ ở đc mấy ngày thì bác gọi cho mẹ bảo lên đấy ở. Bác thương mẹ với con.


Và giờ mẹ đang ở Lạng Sơn ở cùng bác.


Con cũng đc 14w rồi :))


Ở đây mẹ ko fải lo chỗ ở, tiền ăn uống. Nhg từ giờ đến lúc sinh con cần nhiều tiền. Mà ở đấy ko có việc gì làm. Mà mẹ cũng yếu , mệt lên mệt xuống suốt. Mẹ chán, ngày nào cũng nghĩ, rồi khóc. :)) mẹ bế tắc thật rồi :(