Người ta khuyên chị ly hôn vì chồng chị lăng nhăng quá. Từ hàng xóm đến bạn bè, từ bên nội cho tới bên ngoại, ai cũng đã có lần bắt gặp anh chở người con gái khác, họ ôm ấp và tíu tít như đôi chim ri.

Còn chị, vẫn chưa biết mình ‘sai’ ở đâu, vẫn cái đầm bông xanh lè 3 năm không chịu vứt, vẫn là người mẹ tóc xù một nách 2 con, vẫn như cô dâu mới về nhà chồng, sợ trên sợ dưới, chăm lo từng người một cách tỉ mẩn, và lỡ như làm phật ý ai, chị là người khóc đầu tiên.

Đàn bà 30 tuổi so chồng, 50 tuổi so độ giàu nhưng 70 tuổi so bệnh án mới biết mình hơn ai

hình ảnh

Hình minh họa (Ảnh: Internet)

Chị mệt lắm, nhưng chị cũng hoang mang lắm, 10 năm làm dâu xứ lạ, chị luôn cảm thấy mình cô độc trong chính căn nhà này, không có đường để về, không có ai để tựa vào. Chị không đủ can đảm để ly hôn, không dám đối mặt, sợ xáo trộn mọi thứ, sợ những thứ mình gắn bó và dựng xây.

Tiếp đến chị lại nghĩ về kinh tế, nếu ly hôn sẽ ôm cả hai đứa con đi, rồi còn chuyển trường, kiếm phòng trọ mới, làm sao chị có thể lo đủ đây? Rồi chị sợ mình lại rơi vào trầm cảm mà đánh con. Nhưng cứ mãi âm thầm chịu đựng, chị tự hỏi mình sẽ trụ đến bao giờ?

Chị không biết kiếm tiền, chị không biết đánh ghen, chị cũng không biết tô son hay đánh má hồng, thứ chị giỏi nhất, có lẽ chính là cam chịu.

Rồi một ngày sóng gió ập tới, em trai chị gặp tai nạn giao thông, phải nằm viện trong 2 tháng. Nhìn mẹ cha vất vả già yếu, chị xin đem con về quê ở một thời gian, tiện giúp đỡ gia đình. Bên nhà chồng chị khó chịu lắm, nhưng cũng gật đầu cho qua.

Kể từ sau khi kết hôn, đây là lần đầu tiên chị được ăn cơm riêng với bố mẹ đẻ, chị thấy lòng nhẹ nhõm vô cùng, không có chì chiết, không có ‘vạch lá tìm sâu’ hay hạch sách đủ kiểu, càng không có những giây phút phải chờ đợi nhau, người ăn trước kẻ ăn sau.

hình ảnh

Hình minh họa (Ảnh: Internet)

Rồi chị nhận ra, cuộc sống một mình thật là dễ chịu, dù hàng ngày phải tất bật chăm sóc cho em trai, nhưng bù lại hai đứa con chị cũng được ông bà ngoại chăm sóc khá chu đáo. Rõ ràng, chị thức đêm nhiều hơn, quần quật hơn, nhưng suy nghĩ lại vô cùng nhẹ nhàng, thanh thản.

Lần đầu tiên kể từ khi lấy chồng, chị cảm thấy mình đủ dũng cảm để ly hôn, không cần ai khuyên bảo hay ‘xúi giục’, cũng chẳng cần phải lấy sức mạnh từ siêu nhiên. Bởi chị đã hiểu ra chân lý vô cùng đơn giản: Sau giông bão cuộc đời, hạnh phúc nhất chính là an yên.

Có lẽ, rất nhiều phụ nữ trên thế gian này cũng giống như chị. Trước khi bước vào hôn nhân, họ tự huyễn hoặc mình bằng rất nhiều mộng tưởng. Họ từng tưởng tượng ra một cuộc sống ngập tràn yêu thương và hạnh phúc.

Có những buổi chiều đi làm về, vợ nấu ăn chồng ngồi phụ nhặt rau. Những buổi tối bình yên nằm cuộn trong lòng chồng xem phim. Lấy chồng rồi, đàn bà luôn nghĩ rằng đời mình sẽ không còn cô đơn, không còn chông chênh nữa.

Vui buồn có người san sẻ, khóc có người lau nước mắt. Rồi họ sẽ có những đứa con, căn nhà bừa bộn nhưng sẽ không bao giờ thiếu tiếng cười trẻ thơ. Vợ chồng sẽ cùng nhau trải qua những biến động của cuộc đời và sẽ già đi bên nhau. Đàn bà lấy chồng vì những điều giản đơn như vậy đó!

hình ảnh

Hình minh họa (Ảnh: Internet)

Nhưng mộng tưởng và hiện thực lại đối chọi nhau nhiều khi rất tàn khốc. Đàn bà sau kết hôn, vỡ mộng, thất vọng rồi đau khổ. Họ nhận ra rằng, hôn nhân vốn dĩ không phải là chuyện hai người chỉ cần yêu nhau là về sống hạnh phúc.

Đàn bà lấy chồng, ai rồi cũng phải rơi nước mắt vì sự vô tâm, hờ hững, lạnh nhạt. Vì người chồng bên cạnh mình nhưng lòng mãi bận tâm những thứ khác. Đàn bà bắt đầu học cách đối diện với những nỗi cô đơn  những muộn phiền một mình. Họ cách chấp nhận sống với người chồng với đầy rẫy những khuyết điểm và tật xấu.

Trải qua rất nhiều biến cố, bao nhiêu chuyện vui buồn cuối cùng đàn bà cũng nhận ra rằng: Chồng đẹp trai, giàu có, có địa vị… cũng chẳng để làm gì nếu tâm của họ không hướng về mình. Những thứ phù phiếm đó không giúp đàn bà hạnh phúc hơn, và đàn bà chợt nhận ra sự bi kịch của cuộc đời: giông bão nhiều quá!

Thế nên đàn bà dần phải học cách trưởng thành, nhìn xã hội bằng con mắt của sự từng trải và chiêm nghiệm. Họ biết rằng, một người giàu sang, son phấn chưa chắc đã hạnh phúc. Một người mạnh mẽ chưa chắc đã có một cuộc sống dễ dàng. Họ sẽ hiểu rằng, đằng sau mọi hào nhoáng phù phiếm ắt hẳn phải có đánh đổi.

Một cô gái 20 hay 30 tuổi sẽ thầm ghen tị với bạn bè khoe chồng giàu, xe sang, nhà đẹp. Nhưng đàn bà trưởng thành sẽ hiểu, có chồng tốt và con ngoan đã là hạnh phúc và may mắn hơn bao người.

hình ảnh

Hình minh họa (Ảnh: Internet)

Họ giờ đây không cần nhiều bạn, chỉ cần những người tâm giao. Có thể không gặp gỡ thường xuyên, không hẹn hò cà phê nhiều lần nhưng mỗi lần gặp biến cố, khó khăn thì luôn tin tưởng để giãi bày.

Đàn bà càng có tuổi càng ít ồn ào, ít khoe khoang. Những được mất ở đời lẽ thường tình. Đắng cay thì tự mình vượt qua, hạnh phúc thì bản thân mình tự thưởng.

Họ sẽ không than vãn, khóc than khi gặp những chuyện đau lòng. Họ biết rằng, mọi vấn đề phải tự mình vượt qua. Hạnh phúc của bản thân tự mình nắm giữ, chẳng mong ai đó sẽ mang lại cho mình.

Sau cùng, đàn bà khi đủ đau sẽ tự khắc buông, bởi họ hiểu rằng bình yên nằm trong chính nội tâm của mình. Ai tốt xấu, ai khen chê thì mặc kệ. Chỉ cần mình hiểu cuộc sống của mình và lòng mình thật sự an nhiên là đủ.