Quê tôi ở Vĩnh Long. Mỗi lần ngồi xe về chỉ mất gần 3 tiếng nên thứ 6 tuần nào tôi cũng bắt xe về. Làm bạn với tôi, mọi người đều nhớ một quy định là sẽ không bao giờ gặp được tôi vào cuối tuần.
Có thể bạn chưa từng sống xa nhà, chưa từng mang một nỗi sợ không còn được gặp cha mẹ nữa nên không hiểu cảm giác của tôi. Mỗi tuần nếu ở Sài Gòn, tôi tốn vài trăm để ăn, để đi chơi với bạn bè, để đổ vào các thú vui cho mình. Tôi thà để số tiền đó để mua vé xe về với cha mẹ.

