Mọi ngươì ơi, cho mình hỏi kinh nghiệm ly hôn chồng Pháp với
Chào cả nhà, hiện tại mình đang gặp khó khăn, rất mong nhận đc sự trợ giúp của mn , xin đừng bỏ qua, mình cảm ơn nhiều lắm
Mình kết hôn với chồng Pháp đc 9 năm (2007). Giấy tờ đăng ký kết hôn làm tại Sở tư Pháp Việt nam.
Chồng mình lớn tuổi và có con riêng. Nói đến đây mn đừng cho rằng mình kết hôn để đi Pháp nhé, vì mình ko có mục đích đấy, xuất phát hòan toàn tự nguyện bằng tình cảm chân thành
9 năm chung sống ở Pháp, tuy mình nhỏ tuổi hơn chồng nhiều, nhưng mình luôn cố gắng thay đổi bản than để hòa hợp cuộc sống gia đình. Mình mang theo tư tưởng của người phụ nữ Việt để chăm sóc nhà cửa và chồng 1 cách chu đáo nhất, tự nguyện và vui vẻ, ko đỏi hỏi gì. Và bây giờ mình nhận ra rằng điều đó ko hẳn lúc nào cũng tốt bởi vì mình hết lòng vì gia đình là như vậy, quên cả bản thân, hy sinh nhiều thứ nhưng ko nhận đc sự ủng hộ từ phía chồng nên hiện tại mình đang rất buồn, chán, thất vọng và mệt mỏi
Cụ thể là 9 năm rồi chồng mình ko đồng ý mình vào quốc tịch, ko cho mình thi lấy bằng lái xe, ko cho mình đi làm, ko vui khi mình giao luư bạn bè... cũng ko muốn làm giấy tờ cho bố mẹ mình qua Pháp cho biết con gái họ sống ra sao. Mỗi lần đề cập đến là chồng mình ko sốt sắng tí nào , mặc dù điều kiện kinh tế rất khá. Mãi cuối cùng, khi mình nói rằng ko cần chồng chi trả cho chuyến đi của bố mẹ, điều này anh chị em mình lo hết, chồng chỉ việc làm giấy tờ bảo lãnh thôi , và khi bố mẹ qua Pháp thì mình sẽ chủ động đưa đi chơi chứ ko phiền chồng thì bấy giờ mới chịu. Nhưng ko may là trong thời gian làm giấy tờ thì bố mình gặp vấn đề về sức khỏe nên ko tiếp tục đc. Để đến giờ ông qua tuổi 70 rồi thì Pháp ko cấp visa cho nữa ( đây là mình nghe nói). Mình rất tiếc về việc này
Cuộc sống gia đình thì chồng mình lo hết, Vì mình ko đi làm nên ko có kinh tế phụ giúp bố mẹ, mà mình ko thể xin chồng ( có xin chắc đc 1, 2 lần). Nên mình thấy ngột ngạt, bí bách vô cùng. Ngày trước ở VN mình đi làm, tự kiếm sống, nuôi bản thân, ko nhờ đến bố mẹ. Nay theo chồng sang đây, nơi đất khách quê người, phụ thuộc 100% vào chồng nên mình rất tự ti , và tủi thân. Mỗi lần đề cập đến chuyện đi làm thì y như rằng cãi nhau. Chồng mình luôn nói: Nhà có 2 lao động thì chồng phải đóng thuế nhiều hơn , rồi vợ thì làm đc gì, lương ko đủ thuê giúp việc .... Để cho yên ấm nhà cửa nên mình im lặng chấp nhận
Còn 1 điều vô cùng quan trọng , mà mình ko chấp nhận đc nữa đó là chồgn mình ko muốn có con. Lý do đưa ra luôn là: Chồng lớn tuổi rồi, giờ có đứa con thì nó ko đc sự chăm sóc của người cha, thì tội cho nó. Cứ như vậy mình quanh quẩn giữa 4 bức tường mà ko biết bày tỏ cùng ai. Mỗi năm vẫn về VN 1 lần ăn Tết, nhưng mình ko dám kể với gđ , sợ mn lo lắng
Có thể nói, chồng mình frein mình về tất cả mọi mặt. Thật sự 9 năm qua mình đã hết lòng, nhưng mình ko nhận đc điều tương tự. Vì thế nó bào mòn sự cố gắng của mình. Mình ko còn nhiệt huyết để tiếp tục nữa, nên mình đi đến quyết định muốn ly hôn để tự lập cuộc sống của mình. Vì vậy mình muốn tham khảo 1 số thông tin, nếu ai biết xin vui lòng giúp mình với. Mình đang rất lo lắng
- Thứ 1: Thủ tục ly hôn cần những gì khi mà giấy ĐKKH làm tại VN?
- Thứ 2: Nếu chồng ko đồng ý thì làm đơn phương ra sao?
- Thứ 3: Mình chưa có quốc tịch Pháp, đang dùng titre de séjours 10 năm (10/2020 hết hạn), thì nếu ly hơn mình có được ở lại Pháp ko? Có xin đựoc titre de séjours tiếp theo ko ? Hoặc có thể tự xin vào quốc tịch được ko?
- Thứ 4 : Mình có thể đi thi bằng lái xe có đc ko khi mình ko mang quốc tịch Pháp
- Thứ 5: Có được đứng tên tài sản sau ly hôn không khi mình ko mang quốc tịch Pháp?
- Thứ 6: Mình muốn đi học 1 khóa đào tạo làm lễ tân khách sạn (đây là công việc mình làm khi ở VN) , củng cố tiếng Pháp, tiếng Anh chuyên nghành, thì mình đăng ký học ở đâu?
Đấy là những vấn đề nổi cộm mình rất cần đc tư vấn. Xin mọi người đừng khuyên mình hòa giải bởi trong lòng mình ko còn muốn tiếp tục như vậy nữa rồi. Sống phụ thuộc vào người khác, ko tự chủ đc cs của mình, ko gia đình, ko con cái, ko bạn bè, ko việc làm, ko tiền, ko bằng lái, ko có bất cứ mối quan hệ nào... chỉ có duy nhất chồng mình. Vậy mà nhiều khi mình hỏi chuyện còn như thể đang làm phiền. MìnH đã ko còn là mình nữa, thích làm việc, gặp gỡ bạn bè, vì gia đình, yêu trẻ thơ, vô tư cười nói... Mình muốn trở về con người thật của chính mình, ko gượng ép vì ai nữa. 9 năm qua như con chim nhốt trong lồng, giờ thả về môi trường thiên nhiên , nó ko biết bay về đâu
Mình tìm kiếm sự cảm thông, chia sẻ, xin đừng ném đá , vì mình biết đây là lỗi của mình đã qua nhu nhược
Cảm ơn mn đã đọc và chia sẻ, mong tin của mọi người nhiều lắm