Em nay 25 tuổi rồi mà nhìn lại cả đời toàn dở dang gãy gánh.... nhiều khi nghĩ ko biết có bị ám không?
Thời học sinh em cày miệt mài mà kết quả học tập thì cũng tạm tạm thôi. Thời đại học gắn liền với cái trường tư, cũng cày như trâu như ngựa rồi tốt nghiệp được cái loại Giỏi với cái ngành Tài chính ngân hàng, nhiều người nể phục nhưng than ôi đời không như là mơ. Sau tốt nghiệp, bạn bè em nó vào Ngân hàng làm khá đông, kể cả cái đứa hùi xưa thi rớt lên rớt xuống, hay mượn tập em copy đáp án thì giờ nó cũng oai phong là nhân viên ngân hàng. Em thì vất vả tìm việc, hì hụt tìm việc, xin vô ngân hàng thì toàn gặp tình huống đắng lòng :3 chiều cao 3 mét bẻ đôi thì sao lọt qua vòng sơ tuyển??? nghĩ hoài, nghĩ mãi, cái này đâu phải lỗi do em, lỗi do định mệnh mà, không lẽ giờ em qua Thái kéo xương? Cơ mà em biết thân biết phận đâu xin vào vị trí mặt tiền, núp núp thôi mà cũng khó quá! Không xinh như hot girl nhưng không béo không gầy không quá xấu .... tại sao nhỉ? Em méo hiểu luôn. Vậy là em xin làm nhân viên văn phòng của cty may mặc, cty bảo hiểm rồi cty tư vấn bán phần mềm... nói chung là cũng éo le rồi cuối cùng là giờ thất nghiệp và ngồi viết lang mang mấy dòng tâm sự này. Ngày ngày nghe mấy lời so sánh với bạn bè và anh chị em làm em cảm thấy nản muốn xỉu.
Tình cảm thì lận đận. Tình iu đầu mặn nồng thắm thiết nhưng gia đình ngăn cản nên chia tay. Cuộc tình thứ 2 iu thương xa vời, không hiểu cho nhau rồi cũng tan tành sau 3 tháng. Tình iu kế tiếp thì hợp nhau vô cùng nhưng anh có vợ nên em đành chấm dứt trong ngắn ngủi. Tới giờ thì em chẳng biết iu ai? Cảm giác thấy gì cũng sợ... bỗng dưng yếu đuối đến cạn lời...:((
Mọi người cho em lời khuyên đi! EM chênh vênh quá.... cảm xúc tuột về 0 nên đâm ra viết hơi lang mang, mong mọi người thông cảm.... hichic.:((