Anh ơi, em bảo này nếu Hà Nội ồn ào và náo nhiệt mà em cứ âm thầm bước đi thì liệu em có gặp đc anh không có v vào anh không ạ!


Đã 28t rùi mà e vẫn không có nơi gọi là bước dừng chân cuộc đời. mà có khi e khó tính thật, vừa xấu người lại còn xấu cả tính cho nên mãi đến h e vẫn ko có ai hỏi em làm vợ anh nhé.... à mà cũng không phải ý người mà ng ta có ý với mình thì mình lại ko có tý cảm tình là mình ko nói chuyện và lờ luôn,,, ngớ ngẩn quá phải ko? và ngc lại ng mà mình thích họ họ lại ko có ý vs mình cs thật trớ trêu. Chuyện cv đã đủ đau đầu rùi còn cả chuyện gia đình bme suốt ngày như muốn đuổi mình ra khỏi nhà... mà chuyện t.c có phải là nói có là có đc là đc đâu!


Em cũng muốn có 1 tình yêu 1 kết quả như chúng bạn nhưng sao vs mình khó quá là khó. Em ko biết phải thay đổi bản thân tn nữa, cs lặng thầm trôi và e vẫn lặng im bước đi... bước đi chưa có 1 ngã rẽ và 1 bước ngoặt nào.