Chỉ là cố gắng chờ một ng mà khi ở bên tôi có thể: thoải mái cười khi vui, khóc khi buồn,yêu công việc m làm, trân trọng những gì m có, có thể nói những điều mình nghĩ, cãi vã khi không cùng ý kiến, và có một bờ vai để tựa lúc mệt mỏi để có thêm động lực bước qua khó khăn của cuộc đời mà sao khó quá. K lẽ m quá tham lam hay do ước muốn ấy là viển vông? k lẽ số phận của m là p đi bên một ng " dưng" hay m k đáng đc điều m muốn. K bit m có thể tiếp tục chờ đợi hay rồi mai đây khi k chịu nổi sức ép nữa thì sẽ p chấp nhận một ng mà m k có tình cảm. Mọi ng bảo m bảo thủ xem pim nhiều quá nên k thực tế. K lẽ đúng thế sao???????