Có anh rồi! em ước về bình yên


Mái ấm có tụi mình - có các con và vườn rau be bé


Kể từ ngày có anh em chẳng còn đơn lẻ


Chẳng còn lóng ngóng đóng chặt bản lề,xua giông bão ra xa.


A mình nương vào nhau trọn vẹn, chẳng ngại xôi xa


Anh vì em mà nhịn nhường lúc trở trời cơm sôi canh nguội


Vì thương em nên anh dằn lòng, thương cả những ồn ào trong từng câu nói


Nhỏ nhẹ - thiết tha ôm hôn phận số cay đắng đàn bà


Quá khứ mệt nhoài-quá khứ khổ đau a gạt hết đi qua


Ơn nghĩa, tình yêu lớn dần theo tháng năm e có anh trong cuộc sống.


Gặp được nhau là nợ duyên nhưng bền lâu hay không? do trái tim mình trân trọng


Hình bóng trong nhau chẳng phai nhạt dẫu khốn khó hay dư giả sang giàu


Có anh rồi chẳng cần thêm gì nữa đâu


Ừ! vinh hoa sao bằng vòng tay anh trước mùa gió thổi.


Tiền tài không thể đem so bữa cơm em ngồi thương anh ko có cả giờ ăn mà xót chồng, lủi thủi...


Thương cảnh xa nhau mà nói mãi chẳng hết những yêu-lo


Có nhau rồi chỉ muốn mãi được ở cạnh bên thôi


Mỗi sớm mai ngó nắng vờn sau liếp cửa


Nhìn các con lớn lên từng ngày mình chẳng buồn trẻ nữa


Anh bình lặng xiết vai nghe em nói nói cười cười


Đời có dài đâu đời có bấy nhiêu thôi


Vậy mà mỗi nhớ mỗi thương làm đời rộng dài gấp bội


Mỗi phút mong anh thêm sắt son e tin yêu mà chờ đợi


Có anh rồi! Đâu còn sá những bể dâu.........



Gởi từ ứng dụng Webtretho của kid.lady