Đi bụi nước ngoài, những câu chuyện bây giờ mới kể
Từ ngày đầu tiên, lân la vào topic du lịch này, em đã đặt chân đến 1 số nước Đông Nam Á như Thái (BKK), Mã (Kul và LGK), SIN, Nhật (Tokyo). Sắp tới sẽ là Indo (Bali) nữa. Mỗi chuyến đi, lại có biết bao chuyện vui buồn, từ lúc canh đặt vé, tới lúc tám chuyện trên diễn đàn để học hỏi kinh nghiệm, rồi làm quen, kết thân với những bạn cùng sở thik. Có lẽ, mỗi người chỉ mới chia sẻ những kinh nghiệm cho nhau, đi đâu, chơi gì, ăn gì, hết bao nhiêu tiền, mà có những câu chuyện liên quan đến chuyến đi sẽ chẳng được chia sẻ. E lập top mong mọi người chia sẻ, để tăng thêm tình cảm, cũng như wuyết tâm đi bụi. Năm sau, em theo chồng, chắc cũng phải bỏ cuộc vui 1 thời gian rồi, sẽ vào đây đọc truyện của mọi người, coi như mình cũng được đi vậy.
Em bắt đầu bằng câu chuyện của em trước.
Truyện 1: Những người bạn trên máy bay:
Lần nào em đi du lịch, em cũng bắt gặp rất nhiều những người bạn VN trên các chuyến bay sang Thái, sang Mã. Có những bạn giống như em, đi du lịch cho vui, có những người là công nhân, đi xuất khẩu lao động. Những người bạn đi XK thường dễ nhận ra lắm, họ mặc đồng phục của công nhân, làm thủ tục check in cũng cuống quýt, lúng túng, đưa tiễn họ có biết bao nhiêu họ hàng, người thân, đến từ những chuyến xe rất sớm, và hành lý bao giờ cũng quá cân. Trên chuyến đi sang Mã, vc em gặp 1 cô bé sang lao động bên Johor, 1 tỉnh của Mã, cách Kul tầm 2.30h đi ô tô. Nghe giọng cô bé rụt rè, nhưng rất phấn chấn và tin tưởng ở tương lai: " E ở nhà, lương 2 TR, đi sang đó, họ hứa trả em 210 usd tháng. Đi 3 năm, nếu tốt e ở lại thêm. E cũng muốn đi cho biết đó, biết đây, chi phí đi mất 24TR chị ah". Cô bé này tâm trạng giống em quá, cứ nghĩ sang nước ngoài là sung sướng như em đi du lịch vậy. Hỏi, "thế em đã học được nhiều ngoại ngữ chưa???". " E mới học, nhưng sang đấy kiểu gì chả biết" E bé tự tin quá, thậm chí còn ghen tỵ với em, vì em được đi chơi, vì em đã đi qua nhiều nước... Cũng trong chuyến đi về, em gặp 1 đoàn người lao động VN, ai cũng cười tươi rổn rảng vì sắp được về nước. Bạn nào cũng mang 1 balô rất to, thêm 1 túi xách cầm tay, các bạn gái còn ôm theo 1 con gấu bông, to gần bằng người các bạn ý. Các bạn ý bình luận: "Cái sân bay này bé quá, chả bù cho cái lần trước mình đi". Lúc lên máy bay, vô tình thế nào, vc em lại ngồi ngay cạnh các bạn ý. Nghe 1 bạn kể chuyện: " E sang bên đấy, lao động vất vả lắm, làm thêm ca kíp, vậy mà cuối tháng, nếu ko phạt, cũng chỉ còn 2TR (sau khi trừ tiền ăn và ở). Có bạn còn thậm chí chẳng đủ tiền để về nước." " Bọn em lên đây từ giữa đêm, ngồi chờ ở sân bay". "Anh chị từ KL về ah, thế KL thế nào, có đẹp ko, bọn em sang đây 3 năm, mà còn chưa biết KL thế nào" . " 3 năm về, tích cóp được 60TR, trừ 30 TR tiền đi, rồi tiền quà cáp mua về cho cả nhà, bọn em còn 30TR thế là còn nhiều đấy". " Ở chỗ tụi em làm, họ giữ lại hộ chiếu và giấy tờ, chỉ cho bọn em 1 cái thẻ công nhân, để CS có hỏi thì đưa ra" . " Đợt vừa rồi CS bắt nhiều lắm, cứ thấy người Việt lang thang ngoài đường là bắt, kể cả có thẻ cũng bắt, chắc sợ tụi em trốn ở lại". " Có đứa trong nhóm tụi em, bị phạt nhiều, chả có đủ để trả tiền ăn, có đứa mới sang làm được mấy tháng, đã phải về". Có bạn thì có xe từ quê ra đón, họ hàng, chị em, người lớn, trẻ con, vẫy hoa tíu tít. Có bạn, như cái cậu ngồi gần em, lặng lẽ, xin chồng em 20k để đi xe bus vì chưa đổi được tiền Việt.