Suýt tan nghiệp lớn vì... 'nhan sắc góa phụ'


(ĐVO) Nhan sắc diễm lệ của Tống Thị đã làm lung lạc đấng quân vương. Từ một người khiêm nhã, nhân hậu, chúa Thượng Nguyễn Phúc Lan trở thành một bạo chúa nóng nảy, hiếu sát, đam mê vật dục, xa xỉ...


Bất chấp luân thường đạo lý, luật lệ chốn vương phủ, chúa Thượng động lòng yêu, đã mời Tống Thị vào nội thất chung chăn gối. Thế là từ góa phụ của Nguyễn Phúc Anh, Tống Thị một bước lên "bà". Lại được chúa nhất mực sủng ái, nàng trình bẩm gì thì chúa cũng nghe theo.


Sập "bẫy tình" của chị dâu


Năm Ất Hợi (1635), chúa Sãi mất, Nguyễn Phúc Lan lên ngôi, gọi là chúa Thượng. Nghe tin đó, hoàng tử thứ 3 là Nguyễn Phúc Anh đang trấn giữ Quảng Nam âm mưu phản nghịch, liên kết với chúa Trịnh đem quân vào đánh miền Nam. Phúc Anh sai đắp luỹ Câu Ðê làm kế cố thủ. Phúc Lan phá được, không nỡ giết người ruột thịt, nhưng tướng sĩ và ông chú là Trường quận công Nguyễn Phúc Khê đều xin giết để trừ hậu họa.


Chúa Nguyễn ở phương Nam. Ảnh minh họa


Phúc Anh chết, để lại vợ góa Tống Thị. Sử sách chép rằng, Tống Thị là một nhan sắc diễm lệ. Nàng sẵn vốn sắc nước hương trời, lại thêm đưa tình gợi cảm, ăn nói, cử chỉ quyến rũ và duyên dáng hơn người. Một lần, vào năm Kỷ Mão (1639), Tống Thị dâng chúa Thượng Nguyễn Phúc Lan chuỗi hoa vòng ngọc liên châu rất đẹp. Chúa cầm lên ngửi thấy mùi hương thơm ngát, lòng dạ bắt đầu "phiêu phiêu". Thêm nữa, mỹ nhân sụp lạy dưới thềm, thưa trình về tình cảnh goá bụa thảm thiết, khiến chúa như "mãnh thú trúng đạn", sập "bẫy tình".


Từ đó, tâm thần chúa mê mẩn, ngày đêm tơ tưởng, ăn ngủ không yên. Chúa bèn cho phép Tống Thị được tự do vào ra vương phủ… Lòng say mê dâng cao qua những lần gặp gỡ và chuyện gì đến ắt đến, em chồng - chị dâu đi vào ái ân hoan lạc bất luận đêm ngày…


Từ quân vương... biến thành bạo chúa


"Gái đẹp quả có mãnh lực vô biên, làm lung lạc cả đấng quân vương", nhiều sử gia bình luận.


Lên đến đỉnh quyền uy, Tống Thị bắt đầu xúi chúa trừng trị những người mà nàng oán ghét, nhất là những cận thần trung nghĩa dám can gián chúa, những kẻ tỏ ý khinh khi, miệt thị những việc làm dâm ô bất chính và ám muội của nàng. Chưa kết, nàng còn ra tay làm giàu bằng cách nhận hối lộ của những kẻ cúi luồn cầu cạnh; thẳng tay bóc lột đám dân đen…, nên chẳng mấy chốc trở thành một tay cự phú đứng đầu đám nhà giàu trong toàn cõi. Tiền bạc như nước, vàng bạc châu báu chất đầy rương hòm, ruộng đất cò bay thẳng cánh.


Còn chúa Thượng Nguyễn Phúc Lan, từ một người khiêm nhã, nhân hậu, trở thành một bạo chúa nóng nảy, hiếu sát, đam mê vật dục, xa xỉ. Từ một quân vương chiến công hiển hách, chúa trở thành kẻ hoang dâm vô độ đến bỏ bê quốc sự, coi nhẹ xã tắc sơn hà.


Theo sử sách, số người chết oan ức vì Tống Thị ngày càng nhiều, nhưng mọi lời ca thán đều bị bưng bít. Những lời can gián không có hiệu quả, mà chỉ làm tăng thêm các cơn thịnh nộ lôi đình của chùa và rước thêm tai hoạ cho những bậc trung ngôn. Chú ruột Nguyễn Phước Khê (con thứ 10 của Nguyễn Hoàng), được chúa Sãi uỷ thác giải quyết mọi việc chính sự giúp đỡ chúa Thượng và từng có công dẹp bọn phản nghịch, cũng bất lực không khuyên bảo, can gián nổi.


Chúa Thượng ngày càng tiến xa hơn trên đường tội ác. Để chứng tỏ mối tình keo sơn nồng đượm với người đẹp, Chúa quyết định xây một lầu đài nguy nga tráng lệ - tốn bao tiền của, nhân công, vật liệu - để hưởng tuổi xế chiều. Chúa truyền bắt trăm họ phải lên núi lấy đá quý, lên rừng lấy gỗ quý, phải tập trung đủ nhân công và thợ giỏi để thực hiện việc xây cất. Sưu dịch từ đó thêm nặng nề. Lại thêm trời hạn hán, mất mùa… dân tình đã đói kém lại càng khổ ải. Tiếng kêu than vang khắp đó đây. Trong vương phủ, những ai còn chút lương tâm đều oán ghét Tống Thị và run sợ cho nghiệp chúa...


Quả là gieo gió ắt gặp bão! Sự lộng hành của Tống Thị cũng đến hồi kết. Nội tán họ Phạm, vốn cương trực, tiết khí, đã liều thân vào phủ chúa, khẳng khái tâu bày "việc chúa lòng nịch ái một phụ nhân dâm loạn đến coi nhẹ đạo lý, nhân luân, buông lỏng giềng mối, gây cảnh điêu linh thống khổ cho sĩ thứ lê dân giữa lúc thiên tai hạn hán đang dấy khởi, lan tràn… thì nhất định khó tránh khỏi cái hoạ suy vong". Dứt lời, Phạm Nội tán tuốt gươm khỏi vỏ, sẵn sàng tuẫn tiết... khiến chúa "tỉnh ngộ", ra lệnh bãi bỏ việc xây cất lâu đài, gấp rút tổ chức công cuộc chẩn tế và dần lánh xa Tống Thị.


1. Năm 1648, Trịnh Tráng cho các đạo quân thuỷ bộ đánh vào miền Nam. Bộ binh đóng ở đất Nam Bố Chính, còn thuỷ quân thì đánh vào cửa Nhật Lệ. Nguyễn Phúc Lan phải tự cầm quân đánh lại. Sau Phúc Lan thấy trong người không được khoẻ, mới trao binh quyền cho con trai là Nguyễn Phúc Tần và tướng Nguyễn Hữu Dật chỉ huy, còn mình thì rút về. Ðến phá Tam Giang thì chúa mất, thọ đến 48 tuổi, ở ngôi 13 năm. Sau triều Nguyễn truy tôn là Thần tôn Hiến chiêu Hoàng đế. Chúa Thượng có 4 người con (3 con trai, 1 con gái).


2. Khi tại vị, chúa Thượng Nguyễn Phúc Lan đã lập được chiến công vang dội. Lần đầu tiên trong lịch sử, thuỷ quân Việt Nam đã đánh thắng thủy quân Âu Châu. Ðó là năm 1643, Hà Lan theo yêu cầu của chúa Trịnh đã cho 3 chiếc tàu đồng kiểu tròn, trang bị nhiều trọng pháo tiến vào cửa Eo (Thuận An) mưu đồ xâm lược nước ta.


Chúa Thượng họp quần thần bàn định có nên đưa chiến thuyền của mình ra đánh tàu Hà Lan hay không. Các quần thần không dám hứa là chắc thắng. Chúa hỏi một người Hà Lan đang giúp việc cho chúa. Người ấy tự phụ trả lời: Tầu Hà Lan chỉ sợ mãnh lực và quân đội của trời thôi. Nghe vậy, chúa cảm thấy bị xúc phạm. Chúa thân hành đến Eo, ra lệnh cho thuỷ quân chèo thuyền ra đánh thẳng vào 3 chiếc tàu của Hà Lan.


Hàng trăm chiếc thuyền Việt Nam xông thẳng vào các chiếc tàu Hà Lan, mặc đại bác bắn ra như mưa. Bốn mặt tàu Hà Lan đều bị tấn công. Nhờ thuyền nhỏ cơ động, nhanh nhẹn nên mặc dù bị một số đạn, thuyền Việt Nam vẫn bao vây tấn công vào tàu Hà Lan quyết liệt. Địch vô cùng kinh hoàng, không ngờ thủy quân chúa Nguyễn lại gan dạ đến thế. Chiếc nhỏ nhất vội luồn lách chạy thoát thân. Chiếc thứ hai thảng thốt đâm vào đá, cả đoàn thuỷ thủ và tàu chìm nghỉm xuống biển. Chiếc thứ 3 lớn nhất chống cự lại, các thuỷ quân chúa Nguyễn bám sát tàu bẻ bánh lái. Một số nhảy lên tàu, chặt gẫy cột buồm. Bị dồn vào thế tuyệt vọng, thuyền trưởng Hà Lan cho nổ kho thuốc súng. Thế là tất cả thủy thủ bị hoả thiêu chết la liệt trên biển. Có 7 tên trên tàu nhảy xuống biển, cố bơi thoát nhưng đều bị tóm cổ.


Thắng trận trở về, chúa Thượng dẫn 7 tên tù binh đến trước mặt người Hà Lan nói: "Cần chi mãnh lực và quân đội của trời mới phá được. Chiến thuyền của ta cũng khá đấy chứ!"


Vĩnh Khang


http://baodatviet.vn/Home/congdongviet/Suyt-tan-nghiep-lon-vi-nhan-sac-goa-phu/20118/162635.datviet