Thế là, chả mấy chốc, người người đều bún đậu, ngày ngày đều bún đậu. Có cung ắt có cầu, ngoài những quán đang đông khách từ đầu, hàng loạt hàng quán mới khác mọc lên để phục vụ nhu cầu của thượng đế khắp nơi. Từ đường Cống Quỳnh, Phạm Ngũ Lão (Q.1) cho đến Pasteur (Q.3), Hồng Hà (Q.Tân Bình)… đâu đâu cũng biển treo bún đậu.
Chị Minh Anh, Q.3, cho biết: “Món này mình không biết đâu, nghe đến mắm tôm là không thích, nhưng chị bạn rủ đi ăn một lần, thấy cũng đầy đủ chất rau, tinh bột, thịt, lại không khó chịu như mình tưởng. Ăn riết thành quen, vậy là trưa nào mấy chị em chung phòng cũng tranh thủ đi ăn.”
Sau đó là chụp ảnh, post hình lên Facebook, share cho nhau, vô hình chung, bún đậu được PR, quảng cáo một cách hiệu quả. Thậm chí, trên Facebook còn có hội những người thích ăn bún đậu mắm tôm. Các bạn trẻ lại thêm một nơi tụ tập ăn cho ấm bụng trước khi trà chanh chém gió hay café.
Thủy, sinh viên Đại học Kinh tế TP.HCM, chia sẻ: “Tụi mình thích cảm giác ngồi quây quần cạnh nhau, thích nhìn những mẹt bún đậu trình bày lạ mắt, thích cái vị ngon lạ của món Bắc này lắm. Trước khi chơi bời thường tụ tập ăn bún đậu rồi đi đâu mới đi.”
Đấy là không kể dân công sở chán cơm, các chị em sợ béo tìm đến bún đậu như món ăn nhẹ bụng, ít calo với hi vọng chế độ ăn kiêng không bị ảnh hưởng mà vẫn ngon miệng như thường.
Chị Hồng, Q.1, nói: “Món này khá mát, lại đa số toàn đồ nguội, buổi trưa nóng bức, dễ ăn và khiến bụng thoải mái hơn.”
Mộc mạc mà ăn thật đã
Bún đậu ngon phải có mắm tôm đặc biệt. Mắm ngon nhất có màu hồng phớt, thơm nồng nàn. Mắm được tăng vị thêm bằng đường, bột ngọt, ớt, vắt thêm chút tắc, đánh cho sủi bọt lên là tuyệt vời. Bên cạnh đó là đậu hũ chiên, tùy theo sở thích của khách mà cho vàng vừa tới, mềm ngọt hay cháy cạnh, giòn rụm.
Dù là loại nào thì đậu hũ cũng phải là đậu hũ tươi mới đem lại vị ngon nhất cho món ăn. Kế đến là rau thơm các loại lặt sẵn từng lọn, từng lá hương đậm đà và khó quên. Bún, thành phần chính của món ăn, không phải bún rối mà là bún lá, sợi nhỏ, dẻo, dai, mềm, cắt đều tay từng miếng nhỏ vừa ăn.
Nếu đã thử món bún đậu một lần, chỉ cần người phục vụ bưng đĩa ra, ngửi mùi thoang thoảng của mắm tôm là nước miếng có thể ứa ra rồi.
Làm sao cưỡng lại được từng miếng đậu hũ bùi bùi béo béo, miếng bún dai mềm, chút rau kinh giới, tía tô cay nhẹ, thơm dịu quyện với mắm tôm nồng nàn? Dứt miếng, lại “bồi” thêm lát dưa leo thanh thanh, mát lành quả “đã thiệt đã”.
Tuy nhiên, ăn bún đậu, thưởng thức thêm chả cốm, thịt ba rọi luộc mới thật tròn vị. Chả cốm với công thức riêng của mỗi quán khi ăn đều thơm thơm mùi thịt ngon, dẻo dẻo của hạt cốm lẫn bên trong thật đặc biệt.
Có dịp thì nên thử kẻo uổng bởi đây là món cổ truyền của người Hà Nội và chỉ bán trong các quán ăn bắc. Thịt ba rọi ăn cùng với bún được lựa chọn kỹ càng, làm sao để không quá nhiều mỡ gây ngấy, không quá nạc sẽ khô. Cả hai hợp tuyệt với bún đậu, thường là bộ ba khó tách rời.
Giá thành món ăn dân dã này khá rẻ, chỉ từ 20.000đ/phần. Phần đầy đủ, cả chả và thịt luộc (thường hay gọi là phần "tá lả") thì từ 50.000đ/phần. http://saigonamthuc.vn/pages/20130528/giai-ma-hien-tuong-bun-dau-mam-tom-o-sai-gon.aspx

