"Khó đỡ" với những bà mẹ chồng siêu quái


28/10/2013 - 02:20 PM


Kết bạn với WebPhuNu.Net trên Facebook


Thích và chia sẻ bài này trên Facebook


(Webphunu.net) - Lo lắng bị “chiếm ngôi”, khiến không ít bà mẹ chồng lập mưu uốn nắn con dâu mới cho vừa với “rọ” nhà mình. Nhưng họ không biết có những quái chiêu khiến các nàng dâu ngạt thở.


>> Mẹ chồng phát hoảng vì con dâu tai quái


>> Những sai lầm thường gặp của nàng dâu làm mẹ chồng phật ý


Người mẹ nào cũng muốn con trai được hạnh phúc, các cháu được sum vầy. Nhưng cũng không ít mẹ chồng dở chứng khiến con dâu không chịu nổi, đẩy gia đình con vào cảnh tan đàn xẻ nghé.


Trăm chiêu "hành" con dâu


Ngay hôm rước dâu, thay vì được mẹ chồng đón đưa vào nhà, Lâm Nhi (thị trấn Sóc Sơn, Hà Nội) đã choáng váng trước màn “đạo diễn”: Con dâu vào buồng, khoanh tay mời mẹ chồng ra. Bà thím bảo phong tục như thế để mẹ chồng - con dâu đỡ va chạm. Rồi sau đó, chỉ kịp trút bỏ bộ váy cô dâu vướng víu, Nhi đã được mẹ chồng gọi xuống bếp dọn dẹp tàn dư của 3 ngày đám cưới. Bà đuổi tất cả những người định vào dọn giúp. Nhi dọn từ trưa tới nửa đêm mới xong, định cùng chồng về tổ ấm riêng thì bà lên cơn đau đầu, mà lại chỉ “anh cả mới quen bóp đầu cho mẹ”. Từ đó, các cơn đau đầu của mẹ chồng Nhi đến ngày càng nhiều. Bà đau lăn lộn, kêu gào thảm thiết và chỉ khi chồng Nhi tới bên bóp đầu cho bà thì bà mới đỡ. Và cảnh đó đã kéo dài khá nhiều năm… Không chỉ mẹ chồng Nhi “lắm chiêu” mà nhiều bà mẹ chồng khác cũng thường mách nhỏ với nhau để “dằn mặt” con dâu.



Không chỉ mẹ chồng Nhi “lắm chiêu” mà nhiều bà mẹ chồng khác cũng thường mách nhỏ với nhau để “dằn mặt” con dâu. Ảnh minh họa




Cùng cảnh với Nhi là Trâm. Dù cố gắng thay đổi đến mấy, Trâm (Thái Hà, Hà Nội) vẫn bị mẹ chồng chê lười. Bố mẹ chồng mở quán bán phở sáng nhưng không chịu thuê người giúp việc vì sợ tốn tiền. Vợ chồng Trâm phải dậy từ 5h30 sáng. Trong khi chồng giúp mẹ thì cô xách làn đi chợ. Thấy vậy, mẹ chồng lại bóng gió, cho rằng con dâu “giả vờ” đi chợ để trốn bê phở giúp bà. Quả thực, đi chợ về, Trâm phải quay như chong chóng, từ khâu chuẩn bị thực phẩm đến việc giúp mẹ chồng rửa bát, chứ không thuộc dạng lười, tìm cách thoát việc như mẹ chồng nghĩ. Hôm sau, Trâm không đi chợ nữa mà tự nguyện ở nhà giúp mẹ chồng bán phở. Nghĩ là mẹ chồng sẽ vừa lòng nhưng cụ còn khó chịu hơn, lại trách khéo: “Sao con không đi chợ? Ở nhà có bao người rồi, lười đến thế là cùng”. Trâm không biết phải cố thế nào mới được mẹ chồng thừa nhận là chăm chỉ.



Tìm mọi cách chia rẽ


Chị Hằng lấy chồng khi ngoài 30 tuổi. Ở quê chị đã có thể bị gọi là quá lứa lỡ thì. Vậy mà chị vẫn lấy được anh, nhà trên phố, có cửa hàng kinh doanh buôn bán vật liệu xây dựng, người mà chị quen rất tình cờ. Nhà chị nghèo, lại ở quê, chị làm công nhân may. Chính cái gốc gác quê mùa của chị khiến mẹ anh ghét cay ghét đắng chị, xem chị như đũa mốc chòi mâm son, không xứng đáng với con mình. Thế là chiến dịch “hủy hoại hình ảnh con dâu” trong mắt con trai bắt đầu, khi bà tìm cách sinh sự với chị từ những việc nhỏ nhất như bát đĩa rửa chưa sạch, sắp không đúng vị trí; quần áo của chồng xếp không đẹp; nhà cửa quét chưa sạch… Và mỗi lần anh đi làm về, mẹ chồng lại dựng chuyện, nói chị hỗn, cãi mẹ cái này cái kia. Ở nhà, khi chỉ có 2 mẹ con, bà lại ra sức nói những lời cay độc với chị, nhất là thời điểm chị phát hiện ra mình khó có khả năng có con vì bị đa nang buồng trứng. Vừa mặc cảm tội lỗi khi mình không có khả năng sinh con, vừa phải chiều mẹ chồng để giữ hòa khí trong gia đình, chị rơi vào trầm cảm. Một thời gian dài, khi mẹ chồng ngày càng quá đáng, người chồng cũng dao động vì mẹ nói xấu quá nhiều, trách móc chị đã làm nhiều điều không phải với mẹ…. khiến chị nảy sinh ý nghĩ li hôn.



Một thời gian dài, khi mẹ chồng ngày càng quá đáng, người chồng cũng dao động vì mẹ nói xấu quá nhiều, trách móc chị đã làm nhiều điều không phải với mẹ…. khiến Hằng nảy sinh ý nghĩ li hôn. Ảnh minh họa



Mẹ chồng cả Thương lại "quái đản" theo một kiểu khác. Trước đây, nghe Tuấn - chồng tương lai nói về mẹ, Thương (Bắc Giang) không hề lo ngại mà luôn tâm niệm: Chỉ cần mình biết điều, có tâm, yêu thương mẹ chồng như mẹ đẻ thì chắc chắn mâu thuẫn ngàn đời giữa mẹ chồng nàng dâu sẽ thành bong bóng xà phòng. Thương tự trấn an như vậy bởi từ khi cô ra mắt nhà chồng, cô nhận ra có vẻ mẹ chồng tương lai không hề ưa mình. Thương ưa nhìn, công việc ổn định, nhưng với bà Dần - mẹ chồng tương lai của Thương lúc đó thì bà luôn nghĩ con trai bà bị lừa. Tuấn đẹp trai, lại là con trai độc đinh của gia đình phố cổ nên với bà Dần, con bà là số 1. Con dâu phải là hoa hậu mới hợp.



Dâu mới, hồi hộp cả đêm Thương chẳng ngủ được, chập chờn tới 5 giờ sáng. Vừa lò dò đi xuống tầng dưới, mẹ chồng đã xông ra nheo mắt: “Chúng tôi già cả khó ngủ, vợ chồng cô cứ lục đà lục đục cả đêm như thế thì sao mà chúng tôi ngủ được. Đàn bà phải có ý có tứ chứ? Vừa về nhà chồng đã thành nặc nô rồi”.Nghe thế, Thương lòng quá ngại ngùng mà chỉ biết vâng vâng, dạ dạ chẳng biết nói gì khác. Thương rất biết điều, thấy mẹ chồng làm gì, chị lại sà vào làm cùng. Thế nhưng, cứ khi nào nhìn thấy Thương, bà Dần lại quở: “Sao cô béo thế, chưa đẻ mà nhìn như mẹ xề, đẻ xong thì ra giống gì?”. Không chỉ dừng ở đó, bà lúc nào cũng chê bai nhà thông gia: “Đã là nhà quê lại tận trong ngõ ngách, trông đến là kinh. Mà bố mẹ cô ít tuổi hơn chúng tôi mà sao già đanh như các cụ ấy nhỉ”. Dù bực mình, không hài lòng nhưng Thương vẫn cố gắng ngọt nhẹ: “Vâng, bố mẹ con ở quê lam lũ vất vả, không được sung túc như trên này nên nhìn khắc khổ hơn chăng?”.



Thương nấu ăn không đến nỗi nào. Bằng chứng là chị nấu món gì mọi người ăn hết món đó. Bố chồng, em chồng còn tấm tắc khen. Vậy mà bà Dần không món gì chị nấu là không chê. Lần nào Thương dưới bếp, mẹ chồng cũng đứng kè kè bên cạnh, chỉ trỏ, soi mói. Khi thì: “Người thế nào thái miếng thịt vậy, to tổ chảng thế thì ai ăn được”, “Đồ ki kiệt, thái thế này khác nào tờ giấy hả giời”. Tóm lại, chị như phát điên lên vì những góp ý quá đáng của mẹ chồng. Kiểu gì bà cũng chê được từ cắt hành, nhặt rau, rửa bát. Nhìn bạn bè thuận hòa với mẹ chồng, chị ghen tị lắm. Mẹ chồng quái tính khiến chị có cảm giác ở nhà chồng cứ như ngục tù vậy.



Đến tan nát gia đình


Ngày đầu tiên về làm dâu, chị An đã được mẹ rót vào tai hàng loạt cái may mắn, diễm phúc khi chị lấy được con trai vàng ngọc của bà. “An sướng nhé, tự dưng được sở hữu cậu quý tử nhà này, con là con có phước lắm đó”; “Nó cao lồng lộng, đẹp trai, sau này mong là cháu mẹ sẽ giống bố nó chứ giống An hay họ nhà An thì chắc lùn tịt, xấu dáng, tổn thọ”… Chị bị tổn thương ghê gớm nhưng chị vẫn cố gắng lấy lòng mẹ chồng hơn, cứ có dịp đi đâu chị lại mua cái này cái kia về nhà. Chị là một người nữ công gia chánh không đến nỗi nào, chưa nói là khá giỏi ấy vậy mà không cái gì chị làm khiến bà bằng lòng. Biết mẹ thích ăn cá, chị hay chế biến cá kho tẩm hành ớt, cá điêu hồng rán giòn rụm chấm mắm tỏi, vậy mà bà luôn chừa lại đồ ăn chị chế biến. Bà bảo: “Nhìn mâm cơm thô kệch, chẳng ngon mắt, cá chưa ăn đã thấy tanh lòm, kinh tởm”. Chị bưng bát cơm mà miệng đắng ngắt.



Ngày chị sinh con, mẹ chồng toàn kêu bận rộn việc này việc kia không giúp chị một tay. Những khi thấy con trai giúp vợ thì bà lại đon đả: “Thôi, Thắng giữ sức để còn làm việc, để mẹ chăm hai mẹ con nó cho”. Bà ra quyết định cách ly anh với mẹ con chị để anh đỡ bận rộn, chuyên tâm vào công việc. Anh “cun cút” nghe theo, nhưng mẹ chồng chẳng ngày nào lên chăm con cùng chị. Cho con ăn, ru con ngủ, tắm cho con... một mình chị làm hết. Khi nào đói, chị ôm con xuống bếp nấu mì ăn. Thấy sữa mẹ ngày càng ít, chị xót xa vô cùng. Chị chẳng có thời gian tự nấu cho mình cháo móng giò để có nhiều sữa như người khác. Chị sinh con vào đợt lạnh nhất trong năm, cứ chờ đến khi cu Tũn ngủ, chị lại tranh thủ tắm nhanh. Nhưng cứ khi nào chị bật nước nóng, bà lại nhanh tay đóng cầu dao điện. Khi Tũn được 1 tháng tuổi, chị xin bố mẹ chồng cho phép hai mẹ con về nhà mẹ đẻ ở một thời gian. Mẹ chồng mừng ra mặt bảo: “Ở luôn ở nhà mẹ đẻ cũng được. Nhưng đừng có hơi một tí là bắt chồng về chăm sóc đấy nhé. Cô để nó yên thân làm việc cho tôi nhờ”. Anh tiễn vợ ra xe khách mà mẹ còn nói với theo: “Thắng ơi, nhanh rồi về mẹ nấu cơm chờ nhé”. Về quê, Tũn không quen, cứ trở mình khóc suốt, được 3 tuần chị ôm con lên Hà Nội. Gọi điện cho anh không nghe máy, chị cứ chủ động về. Khi ra mở cửa, mẹ chồng sửng sốt: “Về sớm thế?”. Thấy con dâu tay xách nách mang, tay bế cháu, bà không đỡ được gì còn hắng giọng: “Sao Thắng chưa nói với mẹ rằng con về nhỉ? Con phải thông báo với nó. Nó nói, mẹ sẽ để con vào nhà. Nhà này phải có phép tắc, không phải thích đi thì đi, về thì về”. Cả sáng đó, chị tủi nhục ôm con đứng ngoài cổng nhà. Cuộc sống gia đình chị cứ thế trôi qua và chẳng có ngày nào chị được yên thân với mẹ chồng quái ác. Bà luôn xì xèo, chia rẽ tình cảm anh chị. Bà còn kể với chị nghe về những mối tình cũ của anh, “chúng nó xinh đẹp thế nào, ngoan ngoãn ra sao”… Rồi nhiều khi anh chị cãi nhau to chỉ vì mẹ chồng mách anh: “Con phải xem lại con vợ con, nhìn nó đĩ lắm, lúc nào cũng đầu mày cuối mắt khi ra chợ đấy”. Khi con trai được 3,5 tuổi, anh chị cũng tích cóp được một khoản tiền và trước ước mong của chị, anh chị quyết định ra riêng. Vừa nghe thấy thông báo này, bà phản đối kịch liệt, chửi chị là “Mất dạy, đĩ điếm, ăn cắp tình cảm của gia đình nhà chồng”. Chị khóc như mưa như gió khi anh quyết định ở lại với mẹ. Như giọt nước tràn ly, chị quyết định ly hôn với anh. Sau này khi đã ly hôn, chị vẫn khẳng định: “Mình chưa bao giờ mong muốn sẽ có ngày phải đơn thân nuôi con. Tất cả đều là sự cố bất đắc dĩ. Đơn thân vất vả khổ cực trăm bề nhưng nếu bảo quay trở lại và sống cuộc sống bên người mẹ chồng quái ác đó, chắc mình không thể chịu được”.




Nuôi con một mình rất vất vả nhưng An quyết không về chung sống với mẹ chồng "quái ác" như vậy nữa. Ảnh minh họa



Cũng có tâm sự như An là chị Trần Thị Mỹ (Đống Đa). Mẹ chồng chị thích can thiệp vào gia đình con trai đến mức chị Mỹ không còn kiên nhẫn. Chị có phòng riêng nhưng cứ thi thoảng về đến nhà, chị lại thấy phòng mình đảo lộn, đồ đạc xoay từ góc nọ qua góc kia. Lý do là mẹ chồng chị “thấy thế hợp lý hơn”. Bà cũng mặc sức lục tủ quần áo, đồ trang điểm của chị ra để ngó nghiêng, bình phẩm với hàng xóm. Chịu hết nổi, chị làm chìa khóa, khóa phòng lại thì bà lại tỉ tê với con trai để lấy chìa khóa, tiếp tục làm mưa làm gió trong phòng chị. Điều chị ám ảnh nhất là cứ 5h sáng, mặc chị đang nằm “ngổn ngang” với chồng thì mẹ chồng chị lại lượn vè vè trên đầu giường để “nhặt quần áo cho người giúp việc giặt” hoặc “mẹ có việc phải dặn thằng Cả sớm”. Hồi mới về làm dâu, chị sợ đến mức “nhảy dựng” từ trên giường xuống đất. Tối đến cũng mơ thấy ác mộng. Không những thế, từ ngày chị có con nhỏ, chồng bỏ bê vợ con, nhậu nhẹt thâu đêm, về nhà còn mắng chửi khi chị phàn nàn. Nhưng mẹ chồng chị lại bênh con trai, mắng chị “không biết lựa tính chồng”.



Muốn thanh thản chăm con nhỏ, chị cùng chồng sang xin phép bố mẹ chồng về nhà mẹ đẻ ít lâu. Hai ông bà cũng đồng ý. Tuy nhiên, đến hôm sau, khi chị về nhà lấy thêm ít quần áo, cổng nhà đã bị thay chìa khóa. Người giúp việc cho biết, mẹ chồng chị tuyên bố, nếu chị về lấy đồ phải có sự chứng kiến của người nhà. Chị đã khóc như mưa như gió ở cánh cổng đó, thề không bao giờ quay lại. Và cho dù chồng chị có van xin, chị cũng nhất quyết ly hôn vì không thể sống trong một gia đình quá tệ bạc và mất tình người như vậy. “Tôi không muốn con tôi lớn lên trong gia đình như vậy. Tôi cũng không thể yêu cầu chồng tôi bỏ bố mẹ” – chị Mỹ cho biết.









Theo chuyên gia tâm lý Lê Thị Túy (Trung tâm tư vấn Tuổi trẻ hạnh phúc), không ít mẹ chồng yêu con một cách mê muội, luôn thích chăm con trai 30-40 tuổi của mình như hồi 3-4 tuổi. Vì thế, họ có những can thiệp thái quá tới gia đình của con, bất chấp con trai và con dâu có đồng ý hay không. Con trai do đã quen sự chăm lo của mẹ nên ít khi thấy có vấn đề. Còn con dâu lớn lên từ một sự giáo dục khác sẽ luôn cảm thấy ngạt thở khi bị mẹ chồng can thiệp thái quá.



Ngoài ra, tình yêu ích kỷ cũng có thể biến mẹ chồng thành những người nhỏ mọn, hiềm tị, so đo, tính toán với con dâu từng li từng tí. Họ luôn thấy con dâu không xứng đáng với con trai mình, tìm cách gây khó dễ cho bõ ghét. Họ còn cho rằng con trai mình bỏ vợ sẽ kiếm được ối cô xinh đẹp, giỏi giang hơn. Lại có mẹ chồng quan niệm con dâu do mình cưới về nên có o ép thì con dâu cũng không dám phản kháng. Mình đã nuôi con trai khổ sở, vất vả, “tự nhiên” con dâu về chiếm mất nên hành con dâu… Kết cục, không ít cô con dâu đã chịu không nổi, quay sang xích mích, gây hấn với chồng để trút giận. Tình yêu giữa hai vợ chồng trẻ sớm muộn sẽ bị lung lay.



“Khi hạnh phúc của con trai tan vỡ, con trai đau khổ, thậm chí chán nản sinh ra cờ bạc, rượu chè, những người mẹ quái chiêu như vậy mới có thể hiểu ra sai lầm của mình. Nhưng cũng có người lại tiếp tục hành xử với con dâu mới như vậy. Họ sẽ thiêu đốt cả gia đình bằng lòng đố kỵ và tình yêu ích kỷ” – bà Túy cho biết.




Thủy Anh tổng hợp



http://webphunu.net/tin-tuc/kho-do-voi-nhung-ba-me-chong-quai-chieu-26174