Như tiêu đề của bài, em năm nay 24 tuổi. Em muốn viết bài viết này để chia sẻ về trường hợp của em. Dù em biết khá hiếm người bị giống em. Nhưng hi vọng, sau này nhỡ có ai không may mắn bị như em, khi google ra có thể tìm được người bị giống mình mà rút kinh nghiệm.
Nói về em một chút, thực sự em thấy mình có nhiều may mắn. Suốt thời lớn lên đến giờ, em chưa bao giờ gặp vấn đề về mụn. Da dẻ lúc nào cũng trắng hồng, đến mức ai gặp em họ cũng có ấn tượng là da em rất đẹp và hỏi sao da cậu đẹp thế. Thực sự em chả có bí quyết gì, cũng chả có chăm sóc gì cả. Hồi em ở trọ thời sinh viên, bác chủ nhà em rất chăm đắp mặt nạ. Bác bảo em sao tao thấy chúng mày trẻ mà chả chịu chăm sóc da dẻ gì cả. Về sau da có vấn đề, lúc í hối không kịp. Lúc í em còn nhơn nhởn, thầm nghĩ, mình không chăm sóc gì mà da dẻ vẫn đẹp. Mình thật may mắn.
Thời điểm em ra trường và bắt đầu có công việc ổn ổn một xíu, em bắt đầu quan tâm đến chỉn chu nhan sắc. Hồi í, em mua lọ dầu gấc, bôi lên mặt để qua đêm. Được vài hôm thì ôi thôi, da em mụn ẩn, mụn bọc thi nhau mọc lên. Em dừng ngay dầu gấc, rửa sau sam liên tục trong 1 tuần (Hồi dậy thì em hay rửa nước rau sam để kháng khuẩn) Da có đỡ hơn nhưng mặt vẫn bóng nhoáng. Sau đó, em ra hiệu thuốc, họ kê cho em thuốc uống. Em uống vài ngày thì mụn lặn hết nhưng để lại vết thâm. Từ sau vụ đó, da em dù không còn mụn nhưng da xấu đi nhiều. Về sau, gặp chả còn ai khen da đẹp nữa. Hic hic.
Mọi chuyện chưa dừng ở đó, khi em phát hiện da có những đốm nâu, sau em mới biết nó là tàn nhang. Những đốm nâu xuất hiện nhiều khu vực dưới mắt.
Đó là chuyện da mặt. Nhưng thê thảm nhất vẫn là chuyện da môi của em.
Phải nói thêm là, riêng môi thì về sau em mới để ý lại em thấy môi em thuộc hàng siêu nhạy cảm. Hồi cấp 2 em đã nứt môi chảy cả máu, thường xuyên phải dùng dưỡng môi. Lên cấp 3 em dùng cây dưỡng môi Lipei, và dùng nó suốt từ đó cho đến năm 3 đại học. Ngày năm 2, có một lần môi em bị ngứa và sưng lên, mỗi lần đánh răng, kem đánh răng chạm vào là nó lại càng ngứa. Xong nó còn rỉ nước nhớp nhớp ra nữa :(( Em đi khám thì bảo bị viêm da môi. Em dùng thuốc thì khỏi. Nhưng từ đó, môi thi thoảng hay bị ngứa.
Đó là thời điểm đánh dấu và có lẽ căn bệnh hiện của em đã có tiềm ẩn nguy cơ từ đó.
Năm 3 em bắt đầu dùng son và ham hố son hanmade, dùng tầm nửa năm. Sau đó, chuyển sang dùng son tint và tai hại hơn em không hề dùng nước tẩy trang.
Và chắc là em không có bao giờ quên được ngày đấy.
Ngày 5/6, em phát hiện trên môi em có mấy chấm màu nâu nhạt, ban đầu em chỉ nghĩ nó là vết thâm. Nên vẫn vô tư, về sau em thấy nó đen hơn, Lúc này mới hoảng và đi khám,
Em đến khám tại bệnh viện Bạch Mai, khoa da liễu thì bị kêu là chàm môi. em dùng đơn bác sĩ kê thì môi bị bong tróc và nứt.
Sau đó, em sang bệnh viện đại học y Hà Nội. Thì được kẽm và vitamin C, ngoài ra dưỡng môi.
Em lại dungf son bình thường. Trong một lần về quê ăn cưới, mọi người bảo em sao môi em lại đen kịt kịt thế. Em lại càm gương soi và thấy đúng là tình trạng tệ hơn, một số chấm đen khác xuất hiện. Đến lúc này thì không thể xem thường nó được nữa, ngay khi ra Hà Nội. Em qua da liễu trung ương, đk khám giáo sư. Vừa vào giáo sư đã bảo em đây là hội chứng Peutz (Một hội chứng mà có nhiều khối u trong hệ tiêu hóa, có biểu hiện đầu tiên là xuất hiện nhiều đốm sắc tố trên môi) Chiều ngày hôm ấy, em lại vào viện xin làm xét nghiệm hội chứng, ở viện vật vờ thêm một ngày nữa để làm xét nghiệm nội soi gây mê các kiểu. Ơn giời, em không có bị.
Em quay lại da liễu một lần nữa thì baỏ xừ lí bằng Laze, em lại lò dò sang bên Laze thì họ bảo không laze được vì da môi nhạy cảm và nhiều dây thần kinh.
Tiếp tục quay lại gặp bác sĩ, bác sĩ bảo về theo dõi thêm 1 năm.
Đến lúc này thì thực sự em suy sụp tinh thần luôn. Vì cảm thấy bất lực. Phải kể thêm là em khám thêm 1, 2 bác sĩ mà em không nhắc đến trong quá trình trên, nhưng họ đều chưa gặp trường hợp của em bao giờ.
Và thế là, chỉ trong 4 tháng, nhan sắc của em chuyển sang hẳn giai đoạn mới luôn mà có lẽ nó chẳng bao giờ quay trờ về trước kia được nữa. Môi em giờ nó còn đen kịt thành mảng, lại không thể sử dụng son. Em buồn phiền mà già đi vài tuổi :(((
Giờ em vẫn phải cố gắng lạc quan, nhưng thực ra trong lòng thì bi quan vô cùng. Em chia sẻ những điều này để mọi người rút kinh nghiệm đừng như em, cần cẩn trọng và hết sức chăm sóc da. Đặc biệt cẩn thận với bọn hắc sắc tố. Đừng chủ quan như em.
Giờ thì hình ảnh xinh xắn chỉ còn trong quá khứ. Mới 24 tuổi, em chẳng dám tưởng tượng mọi thứ phía trước như thế nào. Chỉ biết cố còn nước còn tát thôi để vớt vát cả nhà ạ :((