Nhìn khuôn mặt non choẹt của cô gái mà mẹ nói sẽ là vợ của tôi, tôi không biết mình nên cười hay nên khóc nữa đây. Thế nào mà một gã trai 30, lại bị ép gả cho một cô gái 19 tuổi có đau khổ không cơ chứ. Có khác nào mẹ mang tôi ra làm trò cười cho thiên hạ, rồi khối kẻ sẽ cười vào mặt tôi mà nói rằng tôi đúng là đồ trâu già gặm cỏ non. Thấy tôi giãy nảy lên, bà gắt gỏng:
- Tao bảo mày lấy vợ chứ có đẩy mày vào chỗ chết đâu mà mày cứ giãy lên như đỉa phải vôi thế hả?
Tôi mất bố từ sớm, chỉ còn mình mẹ. Mẹ vất vả lắm mới nuôi tôi lớn được bằng chừng này, bản thân tôi cũng chưa báo hiếu mẹ được nhiều. Ngộ nhỡ bây giờ cãi lời bà, làm bà bực lên, bà mà đi luôn theo bố tôi thì tôi sẽ mang tội bất hiếu cả đời này mất. Vậy là dù không muốn, tôi cũng đành phải gật đầu đồng ý.
Chỉ trong vài ngày tiếp xúc người gọi là vợ mình, tôi mới phát hiện ra không thể trông mặt mà bắt hình dong được. Cô vợ 19 tuổi của tôi ít tuổi nhưng suy nghĩ già dặn ghê lắm, lại còn đảm đang và rất tháo vát nữa. Hèn nào mà mẹ tôi cứ chấm em cho tôi. Nói chuyện với em mà tôi còn cứ nghĩ mình đang nói chuyện với người bằng tuổi. Còn nhỏ nhưng em sống và suy nghĩ rất có trách nhiệm. Tôi cũng cảm thấy bớt lo lắng phần nào.
Ở cái vùng quê nghèo này của chúng tôi thì 19 tuổi đi lấy chồng là chuyện thường. Miễn sao hai bên gia đình đồng thuận, đôi bạn trẻ ưng lòng là có ngay đám cưới.
Ngày cưới, chỉ có vài ba mâm cơm thiết họ hàng với chiếc áo cưới giản dị nhưng em vẫn nở nụ cười tươi rạng rỡ. Thấy tôi có vẻ ái ngại vì không lo được tươm tất, em nói:
- Chỉ cần vợ chồng mình đồng lòng, hạnh phúc thì em theo không anh về còn được nữa là.
Em thực sự khiến tôi đi hết từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. Và điều quá sức tưởng tượng của tôi nhất chính là điều em làm trong đêm tân hôn hôm ấy.
Tôi ngồi trên giường đợi em. Thú thật, tâm trạng tôi khi ấy hồi hộp ghê lắm. Đã bao giờ hai chúng tôi ở trong không gian riêng thế này đâu. Rồi em cũng bước vào. Nhưng cái đống trên tay em khiến tôi tròn mắt.
- Ơ… Anh này, bí quyết sinh con trai của người ta lại. Em phải đi xin kinh nghiệm đấy chứ có đơn giản đâu?
Một đĩa giá đỗ sống rất to và một bát muối lớn. Trời ơi, từ lúc tôi sinh ra đến giờ, đây là lần đầu tiên trong cuộc đời tôi được nghe thấy cái bí quyết sinh con trai bằng giá đỗ sống chấm muối đấy. Em còn lý giải theo cách mà em gọi là khoa học nữa chứ:
- Ăn mặn sinh con trai, anh không nghe sao. Còn nữa, giá đỗ sống rất tốt cho đàn ông, mẹ bảo em như thế mà. Mà mẹ chả sinh một lần là được anh luôn còn gì. Nên em tin mẹ. – Cô vợ 19 của tôi cười nhăn nhở
Đến bây giờ, đã có với nhau 2 tên con trai lanh lợi, nghịch như quỷ mà nhớ về đêm tân hôn hôm ấy, tôi vẫn phải tủm tỉm cười. Còn vì sao tôi có hai tên nhóc này thì cái đó là thuận theo tự nhiên mà thôi.
