Tôi đã từng khổ tâm vì tiền, phung phí sức khỏe vì tiền. Đến khi không còn đau đầu vì tiền nữa thì tôi lại thấy đau khổ hơn cả khi chưa có tiền.
Tôi ốm đau, ăn uống kiêng kem đủ thứ, sức khỏe yếu, đi du lịch thì bị say xe, không có sức đi. Hàng ngày đi làm tôi không cầu kỳ việc ăn vận gì vì công ty đã phát đồng phục, với do ốm gầy, xuống sắc nên việc làm đẹp cũng chẳng còn ý nghĩa gì.
Những người thân nhất trong gia đình tôi như bố mẹ đẻ, mẹ chồng, anh em nhà chồng,... tôi đều có quan hệ không tốt, tôi có cảm giác hận họ, nhiều lúc ký ức ùa về tôi chỉ muốn gào thét vào mặt họ, ko thể tha thứ cho họ nhưng vì là người thân nên tôi ko thể thoát ra được mối quan hệ với họ, vẫn phải có trách nhiệm và qua lại với họ.
Chồng tôi tốt nhưng vì tôi ốm đau nên tôi ko đáp ứng được chồng. Vì vậy tôi luôn có cảm giác tội lỗi với chồng hoặc ko chắn chắn về mối quan hệ này.
Tôi mới hơn 30 tuổi nhưng không thể sinh thêm con, có nhiều bệnh mãn tính, thường xuyên đau ốm, mệt mỏi như 1 bà già, nhiều lúc không biết mình có sức để làm việc không.
Nhiều lúc muốn buông bỏ tất cả để vào chùa đi tu, tập trung chữa bệnh, thoát khỏi trách nhiệm với những người tôi hận hoặc những mối quan hệ làm tôi mệt mỏi nhưng tôi không thể vì tôi còn có con trai. Tôi có thể bỏ lại tất cả nhưng không thể bỏ lại con trai để đi tu.
Lối đi nào cho tôi?
