Mình đang mệt mỏi với quyết định thế nào cho csong Gia đình hiện nay: tiếp tục duy trì hay phá bỏ để bước tiếp đây? Mong các Anh , chị có kinh nghiệm phân tích và cho mình lời khuyên với.
Mình lập gia đình 7 năm có 1 con 6 tuổi. Mình 30 tuổi chồng 35 tuổi.
Cuộc sống gia đình mình đã có vấn đề từ 1 năm đầu: chồng hay đi nhậu, tiếp khách... 1 tuần 1-2 buổi về 9 h còn hầu hết 12-1h sáng. Mình là ng hòa nhã, ban đầu phân tích khuyên giải để có thể cân băng csong. Nhưng ko dc và dần dần biến thành sự nhẫn nại chịu đựng, vợ chồng ko có sự chia sẻ : về gia đình nôi - ngoại , về tài chính: anh kiếm đc bao nhiêu mình ko biết, mình thì có luong mua săm linh tinh cộng thêm mỗi tháng a đưa khoảng 5-6 triệu/ tháng để chi tiêu. Về kinh tế do Á có cty Xd nên việc quản lý chi tiêu mình ko biết, Nhung việc Á mua ô Tô, nhà ... Mình cũng ko đc thông báo cho biết và kể cả việc Á cho thuê nhà mình cũng là ng biết sau qua 1 ng khác kể lại. Việc đó làm mình thấy thất sự ko có niềm tin vào chồng nữa : làm mình thấy mình như 1 ng ngoài.
Việc gia đình, con cái: việc hoc hành, trường lớp.. Mình lo , Á ko quan tâm đến việc con mấy giờ đi học hay học ntn?
Việc sinh hoạt vợ chồng: ngay từ đầu vợ chồng đã ít quan hệ và gần 1 năm nay ko có xxx dù ban đầu mình cố gắng cứu vãn nhưng Á ko có nhu cầu và từ chối.
Tất cả điều đó mình đã trao đổi với chồng, nhưng chỉ nhận sự im lặng và mọi thứ vẫn như cũ ko 1 lời phân giải.
Nửa năm nay, mình và chông im lặng ko nói trao đổi với nhau, chỉ đôi lời khi có mặt con cho nó ko thấy căng thẳng.
Và... Mình đã ko kìm lòng đc khi có tình cảm với 1 ng đàn ô khác. Có lẽ đã lâu lắm rồi mình mới yêu nhớ đến vậy- mình đã dằn vặt rất nhiều về điều này và cả a cũng vậy. Thật lố bịch khi nói sau 6 năm lấy chồng mình mới hiểu quan hệ Nam nữ là thế nào và có cảm giác ntn. Từ trước đọc rất nhiều ở mục kinh nghiệm .. Mình cũng đã từng mong đc 1 lần đc trải nghiệm như thế, mà ko biết có phải là sự thật ko. Đến khi gặp a.. Mình đã rất nhiều lần xin chia tay để chấm dứt sự phức tạp của csong và chưa muốn làm cho con mình bị tổn thuong lúc này khi nó vẫn nhỏ ( nhưng trong thâm tâm mình tự biết gia đình mình chỉ còn vỏ bọc mà thôi). Nhưng... Khi định dứt khoát thì mình có thai với a.. Trời ah, nếu ko có tình cảm thì dễ dàng quyết định, nhưng đã 2-3 lần đến Ttam mình lại về... Vì mình sợ mình thấy lấn bấn ko dám từ bỏ... Và đành nói cho a biết, giá như a rũ bỏ trách nhiệm, thì mình còn có cái để đổ lỗi để dám chối từ.. Nhưng a van xin mình giữ lại và se tạo đk lo lắng cho mình va con. ( nhưng a ko cưới mình đc- vì a cũng đang có vợ và con nhỏ, Hứa sẽ dứt khoát trong 1 năm nữa). Thật đáng chê trách cho bản thân mình và cả a - đúng ko ah?
Hiện mình đang loanh quanh: việc bỏ chồng co thai voi ng khác trong hoàn cảnh như vậy thật bất lợi: cho tương lai, cho con mình và bản thân mình. Rồi gia đình mình: a, chi bố mẹ sẽ shock khi biết sự thật này ( tư trứơc mình deu hạn chế ko cho moi ng biết chuyen thật của csoongs cua mình).
Về lý trí mình hiểu đc nhưng về tình cảm mình ko dứt đc: tình cảm với a và tình cảm với bào thai nữa.
Và mình nghĩ đến cảnh tiếp tục im lặng kìm nén bản năng, sống cho qua ngày vì con như những năm qua thật đáng sợ.
Thật đau lòng đã nhiều lần mình muốn cố quay lại gia đình, nhưng chồng mình ko hề mảy may quan tâm, thắc mắc sao vợ lại thay đổi cách sinh hoạt thương ngày như thế: đi công tác, ... Mọi thứ đều dửng dưng.. Và mình càng có cơ hội tạo sâu vào ...
Tất cả mọi điều viết ra, cách đây 1 năm mình còn ko chấp nhận nổi vậy mà giờ mình đang là nhân vật trong đó và ko biết nổi huong đi nào để bước: lùi lại và chấp nhận c sống lạnh lùng của hôn nhân để cho con yên ổn và tạo vỏ bọc hoàn Mỹ với mọi ng ; bước tiếp là gỡ bỏ mặt nạ và bị mọi ng đàm tiếu, lo nhất là cách nào làm con bớt tổn thương, và lo cả c sống tương lai sẽ quá phức tạp và nhưng đc sống vì tình cảm (chắc mọi ng đều thấy đó là điều vớ vẩn nhất- như trước đây mình đã nghĩ)
Mong các Anh chị, cứ mắng mỏ để e có thể thức tỉnh đc để dám chọn 1 lối đi, chứ 1 tháng nay ko ngủ ngon, vì lúc quyết thế này, sau lại thế khác.. Sắp điên rồi