Chúng em yêu nhau tròn 10 năm, cưới nhau được gần 1 năm, và có 1 cháu trai đến hôm nay được 5 tuần tuổi.


Em đang rất bế tắc, vừa sinh con xong, mệt mỏi, công việc thì nhiều (em sinh cháu được 2 ngày đã phải mang laptop lên BV làm việc rôi), mà lại còn chuyện của chồng nữa. Từ khi mới lấy nhau, 2 VC em đã rất bất đồng quan điểm, hay cãi nhau. Gần đây, mâu thuẫn càng ngày càng lớn, dù không nói nhưng cả 2 đều cảm thấy mệt mỏi, chán nản. Mặc dù 2 VC cãi nhau toàn chuyện nhỏ nhặt.


Việc thứ 1: Chúng em ko ở chung với bố mẹ chồng mà ở nhà bên cạnh, tính ăn chung với ông bà 3-4 tháng rồi xin ra ăn riêng. Nhưng sau đó, công việc nhiều, cộng thêm với việc có bầu nên em ngại nấu nướng thôi lại ăn chung với ông bà. Cháu được 5 tuần rồi, em bàn với chồng xin ông bà cho ăn riêng vì em đang ở cữ, cho cháu bú, mà ngày nào cũng chỉ thịt với canh rau ngót ăn kiêng như vậy con lấy đâu ra chất, chồng em ko đồng ý còn quay ra cãi nhau với em. Kêu em nếu ăn riêng 1 mình em phải lo hết mọi việc từ chăm con, nấu cơm, rửa bát ..., anh ý ko muốn ăn riêng.Em ko thỏa hiệp được, nên lại nhượng bộ để chuyện đó sau.


Việc thứ 2: Em nghỉ sinh ở nhà 4 tháng, chồng em thì vẫn đi làm, cv cũng ko vất vả lắm. Cả ngày em ở nhà ôm con, hôm nào đêm cũng dậy 3-4 lần cho con ăn, dỗ con ngủ... Chỉ có hôm nào mệt e mới gọi chồng dậy bế giúp, hôm đó con em nó ị ra hết giường, e thì mệt, gọi chồng dậy pha nước rửa đit cho con thì chồng lẩm bẩm chửi ko dậy. E tức quá lấy ít nước vẩy vào mặt cho chồng tỉnh, chồng e dậy làm toáng lên, 2 VC e đánh nhau 1 trận (e cũng ko phải vừa, kể cả em vừa sinh xong), xong chồng em đuổi em về nhà ngoại, kêu ko ở được với e. Anh còn gọi cả bố chồng ở nhà bên cạnh sang, nói " con ko ở được với nó, mai bố cho nó về ". E tính gọi taxi về luôn lúc đó khoảng 5h sáng, bố chồng em kêu " ko ở được thì thôi, mai về giờ đi sương, lạnh ". Sáng em tính về, chồng em lại kéo lại ko cho về. Em nhượng bộ lần 2.


Việc thứ 3: Chồng em vốn có hút thuốc, e bảo anh ý cai ko bít bao nhiu lần, 5-6 năm rồi. Anh ý cứ hứa nọ hứa kia, là anh bỏ rồi. Em tin tưởng, rồi bắt gặp, rồi bỏ qua, liên tục như vậy. Nhưng hôm nay khi em sang nhà, em thấy đang ngồi hút thuốc. Lại thêm 1 lần em thất vọng vì lời hứa ko làm được của anh ý.


Việc thứ 4: Bọn em ở riêng ở nhà bên cạnh (thật ra nó giống phòng trọ hơn) nhưng trong phòng tất cả mọi đồ dùng sinh hoạt chỉ của riêng em. Quấn áo của anh ý ở bên này chỉ đếm được trên đầu ngón tay. Đi làm về, là vào nhà bố mẹ, thay quần áo, xem tivi, 8h-9h lắm hôm 11h mới sang bên này xem phim tiếp rồi đi ngủ. Sáng sớm dậy sang nhà bme đánh răng, rửa mặt, thay quần áo, ... đi làm. Ngày nào cũng như ngày nào. Thậm chí chủ nhật thời gian anh ý ở nhà cũng chỉ được vài tiếng. Em nói chuyện này bao nhiêu lần đâu vẫn hoàn đấy.


Việc thứ 5: Sáng nay, em nói chuyện với bạn cùng cty, bạn ý nói hôm qua chồng e in 1 đống đơn xin ly hôn, e vào máy tính anh ý, xem lược sử, thì đúng là có vào các trang web tìm hiểu về thủ tục ly hôn. Còn hơn thế nữa từ trước khi chúng em lấy nhau đến hôm nay cũng vậy, mỗi lần cãi nhau là anh ý vào các trang kết bạn, tìm hiểu, tạo nick ko cho vợ biết, chat, rồi đi off, rồi đi chơi. Thậm chí còn dùng cả 1 sim khác để liên lạc.


Có những câu nói e chẳng thể nào quên, khi mới cưới nhau chồng e từng nói rằng "anh lấy e vì a thương con, thực sự a ko còn tình cảm gì với e, e sinh xong, e muốn đi đâu thì đi, a ko giữ" và cách đây vài hôm khi a ấy đuổi e về a ý cũng nhắc lại rằng a ý twngf nói vậy, e ko nhớ à?


Sắp tới em xin bố mẹ chồng cho em về nhà bố mẹ em chơi vài tháng ở cữ, e đang thu xếp quần áo, đồ đạc, tính về luôn đó. Và em cũng đang băn khoăn. Thật sự ở như thế này em ko chịu được. Ở như vậy khác gì em đi thuê nhà trọ ở còn thoải mái hơn, ko bị săm soi, ko bị quản lý. Và một người chồng như thế em thật sự không cần. Ko nói về giỏi giang 1 tháng chồng em làm được 4-5tr, còn em được 14-15tr (ở tp e ở thì mức thu nhập âyys đủ cho 2 mẹ con e). Em tính ly dị, em ko cần trợ cấp, em đủ tiền nuôi sống 2 mẹ con em. Nhưng em thương con em bé quá, cháu mới hơn 1 tháng, thương bố mẹ em sợ ông bà buồn, sợ ông bà xấu hổ với hàng xóm láng giềng vì có đứa con gái bỏ chồng. Sợ con em lớn lên, ko được sự yêu thương của người cha, nó tủi thân với bạn bè. Em đã suy nghĩ rất nhiều. Chỉ dám cầm tờ đơn, chưa đưa anh ý ký.


e xin 1 lời khuyên từ các mẹ