Chào các bạn, tôi năm nay 40 tuổi, có vợ 2 con 1 trai 1 gái.
Chuyện của tôi cũng ko có gì đặc biệt, rất phổ biến. Vợ tôi hơn tôi 1 tuổi, chúng tôi học cùng phổ thông ở tỉnh, rồi về SG học đại học và ở lại lập nghiệp, như nhiều cặp vc khác.
Vợ học luật, tôi CNTT, ra trường cả 2 đều có việc làm liên tục tới giờ. Cuộc sống cũng có lúc này lúc kia nhưng nói chung chúng tôi khá may mắn nên đến giờ mọi thứ tạm ổn định. Vì là bạn học ngang tuổi, nên chúng tôi khá bình đẳng trong cs hàng ngày cũng như quan hệ với họ hàng 2 bên.
Về tính cách, vợ tôi mọi ng đánh giá là tốt bụng, biết chăm lo gia đình con cái, tuy nhiên tính ko đc khéo và rất hiếu thắng. Chúng tôi có thời gian yêu nhau và xây dựng gđ tới giờ khá dài, nên hiểu nhau cũng đủ.
Xung đột cs cũng nhiều lần nhưng rồi cũng qua được, nguyên nhân thì nhiều, về con cái, gia đình, học hành v.v....
Nhưng mọi việc bắt đầu nghiêm trọng hơn từ khi chúng tôi về ở chung với Ba Mẹ tôi, ông bà là giáo viên đã về hưu. Thực ra điều kiện chúng tôi có thể ở riêng, nhưng vì nhà có mình tôi là con trai, BM sức khỏe cũng ko tốt nên phải ở chung.
BM tôi khá khó tính và hay để ý việc nhỏ, trong khi vợ nói năng giao tiếp trong gia đình ko tế nhị, mâu thuẫn khó tránh khỏi. Ra ngoài cô ấy là luật sư, có công việc khá tốt. Việc trong nhà BM tôi cũng tự sắp xếp nhiều chứ ko để vợ phải quá vất vả. Hàng ngày vợ ko phải dọn dẹp, giặt ủi vì có osin làm theo giờ, nấu nướng thường Mẹ tôi làm, chỉ cuối tuần vợ mới vào bếp. Vợ đi chợ tuần 2 lần, vậy nên thời gian chúng tôi rảnh rỗi cũng khá nhiều và lo cho 2 nhóc ko khó khăn lắm.
Tôi đưa đón vợ đi làm hàng ngày, biết cô ấy cũng thích ngoại giao và khẳng định bản thân nên đi đâu tôi cũng thường đưa vợ đi cùng. Bạn bè, họ hàng nhìn vào rất ngưỡng mộ vc tôi, chúng tôi cũng hiểu giá trị những gì mình có.
Nhưng cái tôi rất buồn là việc đụng độ tính cách giữa vợ và BM.
Những việc nhỏ tích tụ lại, lời ăn tiếng nói ko lọt tai, mặc dù tôi đã cố chỉnh sửa, sắp xếp khi có việc cần trao đổi với BM, cảnh báo vợ, diễn đạt thay ý kiến vợ với BM, nhưng cũng ko tránh hết đc. Trong mắt BM, tôi là chồng nhưng quá chiều vợ, dễ dãi, để cho cô ấy dần ko coi trọng BM nữa.
Về phía vợ, khi chưa có việc, tôi nói riêng dường như vợ ko coi trọng đúng mức mặc dù vẫn ậm ừ, thậm chí bảo tôi lắm lời, tự cô ấy biết ! Nhưng khi có việc thì khác, vợ thường đặt cái tôi của cô ấy lên trên, cả khi nói chuyện bình thường với BM lẫn khi cần giải quyết rắc rối.
Gần đây nhất là việc vợ đi tập thể dục, tôi ko phản đối thậm chí khuyến khích vì tôi cũng thích thể thao, nhưng vợ sắp xếp giờ giấc ko hợp lý. 1 tuần cô ấy đi tập 3 buổi sáng từ 5h, và 3 buổi tối đến hơn 10h khi BM đã đi ngủ, việc đi ra đi vào mở, khóa cửa ảnh hưởng đến BM. Tôi đã nói nhẹ với vợ nhiều lần, nếu gây khó chịu phải nói hoặc xin phép BM vì đôi khi ông bà chỉ cần những lời tôn trọng, nhưng vợ nói việc bé như vậy mọi ng xé ra to làm gì, BM cứ ngủ trước, tôi chỉ việc cho 2 nhóc ngủ trước là đc. Trong khi BM tôi khi có ng ở ngoài chưa về là khó ngủ, cửa nẻo ko an tâm, lo lắng hơi thái quá.
Cứ như vậy 1 bên BM cho rằng tôi để vợ lên đầu, vợ thì bảo ko cần thiết phải quan trọng hóa như thế.
Ngày hôm qua khi BM tôi ko cho cô ấy dùng cửa sau gần phòng BM để đi sớm về khuya tập td nữa thì 2 vc đã to tiếng, tôi đã ko thể nhịn được nữa và tát cô ấy, dùng lời khó nghe. Điều tôi ko thể ngờ là cô ấy tát lại tôi ngay trước mặt BM, bảo tôi là thằng vũ phu và ko đáng mặt đàn ông.
Phải nói thêm rằng cách vợ thường làm là luôn bào chữa cho mình, có lẽ do bản tính + nghề nghiệp của vợ ko chịu thua ai. Phải xuống nước là 1 cực hình với vợ, dù đó là ng lớn tuổi, là BM tôi hay chính BM cô ấy cũng vậy. Cô ấy luôn kết thúc với tôi bằng những câu nói như "ừ tính tôi thế đấy, tại sao tôi cứ phải xin lỗi".
Khi cô ấy phải nhịn thì đó là sự chèn ép khó lòng bỏ qua, giờ đây trong mắt cô ấy BM và tôi là những người o ép và xét nét, khiến cô ấy trở thành người bị thiệt, phải nhịn nhục nhất trong nhà. Tôi ngày càng cảm thấy cô ấy quả coi thường người khác, coi mối quan hệ vc và cuộc sống gđ ko bằng việc được tự do thể hiện cá tính.
Thực sự những xung đột này tôi đã lường trước, bạn bè, nhiều ng quen biết tính cũng đã cảnh báo, tôi cũng đã cố nhiều cách để dung hòa. Nhưng tình hình không tốt mà ngày càng tệ hơn, tôi viết ra chủ yếu để tự mình nhìn lại cho khách quan.
Sau việc vợ tát lại tôi trước mặt BM chắc hình ảnh vợ trong mắt BM tôi khó hàn gắn. Tất cả phụ thuộc cô ấy, nhưng tôi ko biết có khả thi không khi vợ cứ khăng khăng thà nghỉ tập chứ ko "hạ mình".
Còn tôi chắc BM thất vọng và cho rằng đấy là kết quả của việc tôi để vợ leo lên đầu theo cách nhìn của các cụ, tôi cũng bắt đầu thấy đúng vậy thật :(