Tôi và anh cưới nhau cũng được 5 năm. Suốt những năm tháng qua tôi luôn sát cánh cùng anh chịu cực chịu khổ đi làm quần quật như 1 con trâu bệnh ko dám nghỉ cũng chỉ để kím từng đồng để lo cho gia đình anh. Người con gái một khi chấp nhận rời xa gia đình đến 1 nơi xa lạ xung quanh toàn người dưng để làm dâu thì đã là 1 điều thiệt thòi, đằng này lại gặp phải một thằng chồng vô tâm, vô ơn...Thương yêu lo cho riết chắc xem đó là điều mặc định mà trách nhiệm của 1 con vợ phải làm.
Đi ăn nhậu với bạn bè thì phóng khoáng còn vợ muốn mua gì nói thì điều tra xem mua cái gì mệnh giá bao nhiêu. Bạn thì ai mà chẳng có cũng chẳng ai cấm cản giao lưu. Nhưng mà chơi là chơi với cái loại biết điều kìa chứ cái loại chỉ biết có mình lúc người ta trả tiền thì im re ko chia sẻ tới nó trả cái nhắn tin đòi tiền giặt 1 giặt 2.. Vợ nói gì thì cũng quên chứ bạn rủ nhậu tháng trước tháng này còn nhớ. Lúc nào mồm cũng bạn tao bạn thân tao chí cốt tao, ờ thì thân mà thân ai nấy lo cốt ai nấy hốt.
Quá mệt mỏi chắc cũng đã đến lúc phải buông tay, phụ nữ có chồng chỉ mong tìm được 1 thằng chồng biết yêu thương biết lắng nghe. Đằng này nó cũng lắng nghe đó mà lắng nghe bạn nó.
Hạnh phúc nó cũng giống như 1 sợi dây, muốn dây thẳng thì người phải nắm 1 đầu đằng này 1 ng nắm 1 người buông thì sợi dây sẽ ko bao giờ thẳng được. Đúng là người ta nói chẳng sai "Bây giờ ko có chồng thì già sẽ khổ, còn có chồng rồi thì khổ từ đây đến già" 🙃
