Chào các chị, các em gái trong group này, em là nam , các chị cũng thấy lạ nam vô đây để làm gì đúng ko ạ , thật sự em gia đình em có nhiều chuyện khúc mắc lắm, em không biết làm sao để cho gia đình hạnh phúc như trước các chị ạ đành đánh liều vô đây nhờ sự các quân sự là nữ hiểu tâm lý phụ nữ hơn giúp em 1 tay bảo vệ hạnh phúc gia đình bé nhỏ này các chị ạ!


Em sinh năm 88, vk em sinh năm 94 các mẹ ạ(goi các mẹ cho gần gũi nhé), chúng em lây nhau được 3 năm rồi, đã có 1 nhóc tỳ 2 tuổi rưỡi kháu khỉnh , khôn ngoan, gia đình em thuộc loại khá giả có điều kiện, còn gia đình vk thì vừa đủ sống, chúng em đến với nhau khá nhanh tầm khoảng 6 tháng là cưới đó có lẽ cũng là 1 trong những nguyên nhân nãy sinh mâu thuẫn các mẹ ạ.


Hơn 2 năm đầu có lẽ em là một trong những thằng đàn ông hạnh phúc nhât thế giới, vk nghe lời yêu thương nhiều , sinh cho em 1 ku con trai. Lúc đó em chủ quan với hạnh phúc của mình các mẹ ak. Tính em yêu thương vk nhiều, em giành làm hết việc của vk, giặt đồ, làm mấy việc linh tinh các mẹ ak. Chúng em ở chung với bố mẹ em. Em cũng khá mê game các mẹ ak, có lúc vk em kêu vào ôm vk ngủ nhưng em vẫn ham chơi, nhưng mọi thứ vẫn tạm ổn.


Nhưng cuộc đời không như mơ, cách đây gần 1 năm em lại đi học liên thông lên đại học các mẹ ak, đi riết từ sáng đến 10 h đêm, ít chăm sóc , và nói chuyện với vk hơn nhiều, tầm tháng 5 mâu thuẫn bắt đầu xảy ra, vk chồng em từ lúc yêu nhau đến lúc sinh con rất hợp nhau chuyện đó, làm tình rất mãnh liệt các mẹ ak, nhưng vào tháng năm em thấy vk em không còn nồng nhiệt lắm, hay than mệt không chịu đổi thế, em lúc đó cũng không để tâm nhiều lắm , lúc đó vk từ chối em rất sốc, em trách móc vk em sao vk ck với nhau việc đó mà vk từ chối ck , lúc đó vk em nói rằng vk cảm thấy không hứng thú nữa cho vk 1 thời gian, em thật sự hẫn hụt ,em trách móc năn nỉ , ức chế các mẹ ak, vì mình yêu vk , có thời gian rảnh là chạy về, không suy nghĩ gì đến gái bên ngoài mà sao vk mình lại làm thế vời mình , trong người em thấy không thoài mái...


Vk em lúc đó bàn với em xin về quê ngoại, nhưng em lại không muốn cho, em cũng không nói ra lúc đó luôn, em kêu thích về thì về( tại em nghĩ chúng em mới về hồi tết tiền bạc tốn kém, con nhỏ), thế rồi em và vk xuống xin má em má kêu mới về mà sao về nữa...., em lúc đó cũng nói luôn là không muốn cho vk về, vk em khóc kêu thất vọng về em , sao vk ck bàn nhau rồi mà giờ ck thay đổi quyết định, vk em lên đóng cửa phòng, từ lúc đó đồ áo em vk không giặt, không coi em tồn tại luôn các mẹ ak, sau đó vk ck em còn cãi nhau, đỉnh điểm là có hôm vk em mặt vênh lên em tức quá chịu không nổi vật vk em xuống dưới nhà. Sai lầm của em là ở đây các mẹ ak. Em hối hận quá...


Vk em khóc rất nhiều từ hôm đó , nói không ngờ ck làm thế với vk , rồi đòi ly hôn, em đã cố gắng bù đắp làm hòa , nhưng có cảm giác không thể nào sữa chữa, rồi có 1 hôm em thấy tin nhắn của vk em 1 thằng trong cơ quan, thằng này đợt trước nó cũng lâu lâu nói chuyện với vk em, kêu là ae kết nghĩa(đ m bọn kết nghĩa), xưng là vk ck luôn các mẹ ak. Em đau lòng lắm,em gọi vk em lên nói chuyện riêng tư, em kêu sao vk lại làm thế với ck, vk em nói rằng:" chồng mà cũng quan tâm vk nói chuyện với ai ư", em kêu chấm dứt ngay vk em cũng đồng ý kêu là bạn bè.


Và cuối cùng vk em cũng về quê ngoại 1 tháng, mấy ngày cuối em cũng bắt máy bay ra đón, nhưng không khí gia đình lúc này không còn được tự nhiên nữa, 2 người bị tổn thương. Vk em trách em cái gì cũng điện cho ông bà nội , ngoại, kêu em là thằng hèn, không tự quyết định được mọi việc các mẹ ak, (ông già em làm to cơ quan nhà nước, nên có thể điều xe chở vk em đi đâu thì đi) kêu việc gì cũng kêu ông già chồng, kêu bị áp lực từ má ck , cái gì cũng để ý.


Em lúc này chọn giải pháp cho ra ở riêng, cách đây khoảng nửa tháng em vô được gmail của vk em, em thấy thằng đó vẫn nhắc tin cho vk em , xưng vk ck, kêu" ck yêu vk rất nhiều..." vân vân, em lúc này không kiềm chế được liền điện cho ông già em xử lý thằng này,ông già em lại làm lớn chuyện này gọi sếp của vk, sếp của thằng đó lên, thằng đó h thì bị chuyển đi một nơi rất xa rồi, vk em kêu em là vk không trả lời lại , em kêu vk em xóa kết bạn vk em liền xóa liền, nhưng em vẫn gọi cho ông già kêu cho thằng này chuyển công tác. vk em lại kêu em không thể chịu nổi em nữa cái gì cũng nói ông bà già,để người lớn vào chuyện này để vk không còn mặt mũi nào làm việc.


Chuyện hơi dài , em muốn kể chi tiết cho các mẹ nghe để hiểu rõ ngọn ngành, vk em lúc này đòi ly hôn các mẹ ak, nhưng em vẫn không ký, lúc này ông bà ngoại cũng biết chuyện điện vào chửi vk em nhiều, em thật sự thấy thương vk em, mới 22 tuổi mà chịu nhiều áp lực quá, em thật sự không muốn đẩy vk em vào thế này, em lúc này mới tỉnh ngộ, em quan tâm, tỉ tê nhờ anh họ vk em tâm sự giúp, vk em h không còn ý định chia tay nữa, nhưng vẫn có khoảng cách với em, em daọ này ít chơi game, buổi sáng dậy sớm nấu ăn cho vk, chiều về không đi học là phụ vk chăm con, mà lâu lắm rồi em khong được chạm vào vk em khoảng từ tháng 6 đến giờ, em toàn phải tự xử, em không muốn làm gì có lỗi với vk, và con.


Hôm trước, em có mua quà, hoa thắp nến chúc mưng 20-10,cũng kì công lắm các mẹ ak lâu lắm rồi em mới thấy vk em cười tươi đến vây, vòng chân em mua vk em đeo liền lên chân các mẹ ak, em hạnh phúc lắm. Lúc đó vk em chủ động ôm em, em cũng vui mừng ôm lại thủ thỉ: " anh yeu em". Em tường lúc đó có thể bình thường lại rồi, nhưng tối này em vừa ôm vk em thì vk em lại nói 1 câu hết sức quen thuộc" vk không muốn ck ôm vk- vk muốn ngủ" em thật sự giờ không biết làm sao tiếp để hàn gắn tình cảm này. Mẹ vk em kêu nhỏ này còn con nít lắm, nó thích ngọt, con cứ từ từ mà lách, nhưng các mẹ ak, em đang rồi, em cũng không biết làm sao cho tình cảm lại mặn nồng như xưa, các mẹ góp ý em với, 10 ngày năy em đang xuống nước rất nhiều , chiều chuộng vk em rất nhiều, vk em vẫn nói chuyện nấu ăn bình thường với em vẫn lâu lâu nói giỡn với em, nhưng không cho em đụng vào người các mẹ ak. Các mẹ giúp em với.... vk ck mà thế này hoài em cũng không biết làm sao nữa ạ!