Chồng tôi là 1 chiến sỹ.công việc của anh hay phải trực,phải tập luyện vất vả.Tôi thì có 1 cửa hàng tân dược,tôi có thuê cả nhân viên.Từ khi lấy nhau tuần nào không phải trực thì anh về với tôi được 3-4 tối/ 1 tuần.còn tuần nào k phải trực thì a sẽ k về được.Hiểu công việc đó của anh và tin anh nên tôi đã dẹp nỗi buồn,nỗi nhớ nhung anh sang 1 bên ,mọi công việc ở nhà tôi đều làm hết và động viên anh yên tâm công tác.Chúng tôi sống có thể nói là hạnh phuc.Anh là người cũng ít nói,a không hay thể hiện sự yêu thương bằng lời nói,mà anh luôn dùng những hành động của mình để thay cho những lời yeu thương đó,mỗi tối anh về tôi rất hạnh phúc.Hôm nào anh không về được thì anh vẫn luôn gọi điện cho tôi,thậm chí là mấy lần /ngày.Cuộc sống của chúng tôi sẽ vô cùng hạnh phúc nếu chúng tôi sớm có BABY.Nhung không biết đến bao giờ thì tôi mới có được cái hạnh phúc trọn vẹn đó?Bởi 3 tháng,5 tháng,10 tháng rồi sắp 14 tháng đi qua mà tôi chưa hề có gì thay đổi.Cứ mỗi khi thấy cái dấu hiệu "đèn đỏ" là tôi lại buồn,buồn lắm.:Sigh:


Hôm 20/5 vợ chồng tôi đang nc rất vui vẻ qua điện thoại,bỗng tôi nói "em lại đèn đỏ rồi anh ơi?,thế là chồng tôi im bặt,không nói gì nữa .tôi biết là anh buồn,rất buồn và thất vọng,vì đến chính bản thân tôi cũng còn đau khổ lắm chứ.Từ hôm đó đến 23/5 a không hề gội điẹn cho tôi nữa,tôi gọi hỏi anh có về không để tôi nấu cơm,thì anh bảo anh bận anh k về.Tôi linh cảm đây là điều bất thường,vì chưa bao giờ a như vậy cả.Có lẽ lần này chúng tôi sẽ chia tay thật sự,tôi sẽ mất a tùe đây sao?Tôi còn nhớ 5 tháng,a đã kể cho tôi nghe về chuyện của 1 anh bạn ở cùng đơn vị là "anh ấy mới lấy vợ 2 vì vợ 1 mãi chưa có em bé".Tôi hỏi lại anh là "thế cứ cưới nhau hơn 1 năm mà chưa có con là phải bỏ nhau sao?",A k nói j.Tôi cũng k ngờ là câu hỏi đó lại quấn vào người tôi đến ngày hnay như thế này sao?.Rồi 8 tháng a nói "giải tán". 11 tháng a nói là sẽ tự quyết định hp của mình,12 tháng a nói tôi vô trách nhiệm,k có ý thức trong việc con cái.Tối nói với a hết nước hết cái rằng đã đi khám,đã làm mọi xét nghiem để có thể chẩn đoán rằng tôi hoàn toàn bình thương,(anh ấy cũng xét nghiệm và tốt),rằng tôi đang bị áp lực quá nhiều,tôi nói "nếu anh đợi được em thì anh đợi,còn nếu a k đợi được thì thôi ta chia tay luôn đi,em cũng k muốn vì e mà a cứu phải đau khô thế.E cũng k muốn uống thuốc nam mà lại cứ có cái mục tiêu gọi là "chia tay" ở phía trước.tháng này thì a k nói j,k hả hê xem tôi ở nhà sống ra sao,vây là a đã thật sự k còn quan tâm đến tôi nữa rồi.Tôi còn rất yêu anh,nhưng tôi lại k muốn vỉ sự muộn màng của tôi mà a phải khổ sở.Có lẽ tôi sẽ BYE BYE MY LOVE để a dc hp của riêng a!:Rose::Rose:


Nếu các chị em đọc được dòng tâm sự này của tôi thì hãy cho tôi lời khuyên,lời góp ý nhé!


Xin cảm ơn sự chia sẻ của tất cả mọi người!