Tôi có 1ng mẹ ko hề vui vẻ, bà ấy luôn đổ lỗi cho tôi.Vào 1 hôm bà mẹ tôi bị mất 2 cây son.Mẹ nói tôi lấy đi son làm đĩ à .Tuy tôi ko lấy. tôi có nói lại vs mẹ nhưng....bà ấy ko tin và tát tôi.Từ lúc đó tôi nghĩ ko đầu tôi và bà ấy ko còn mối quan hệ j hết. Vài hôm sau tôi thấy trên bàn trang điểm của mẹ thấy 2 cây son mà mẹ tôi làm mất. Dù có lại nhưng mà ấy ko hề xin lỗi tôi về vc bà ấy đã làm.Tôi còn mong bố tôi lấy ng khác.Tôi bt mẹ tôi làm vc rất mệt nhưng tính bà ấy rất 2 mặt.Khi gặp ng khác bà ấy nhưng khác nói chuyện dễ nghe và rất thân thiện.Nhưng khi về nhà bà ấy trở lại chính bản thân.Bà ấy nói tục rất nhiều.Bà ấy ko bao giờ nghe tôi nói.Bà ấy chỉ nói bà ấy nói cái j ko đc cãi lại.Do bà ấy nói những kiều vô lí những thứ tui ko lm nên..tôi mới cãi lại.Tuy lúc sau tôi thấy có lỗi và quyết định thay đổi nhưng mà ấy tính nào tật đấy tuy tôi có nói vs bà ấy để bà sửa đổi nhưng ko bà ngày càng quá đáng hơn.Bà ko cho tôi nghỉ, lucs tôi lm vc xng bà sai tôi đi lm này làm nọ. Nghỉ hè bà ko ngừng lĩa nhãi bên tai tôi đi học bài. Tôi học sinh giỏi nhưng bà ấy luôn đố kị vs mọi ng bn của tôi là hs nghèo cậu ấy cũng hs giỏi bà ấy nói tao ko bằng bn tôi.Bà ấy ko hề hiểu tôi những thứ tôi ko muốn mặc bà cứ ép tôi mặc, tôi muốn mua đồ j đó phải hỏi ý kiến bà ấy chắc j bà ấy đã cho tôi mua.Tôi muốn sống tự lập nhưng bà ấy cứ ràng buộc tôi như trói tôi lại vậy.Bà muốn tôi có 1 tương lại tốt nhưng bà ấy ko bt rằng bà ấy đang sai cách giáo dục con .Tôi cảm thấy cách giáo dục của bà ấy khiến tôi mãi mãi là ng nhân viên ko giám nói lên suy nghĩ của mik khi ng khác nói chỉ bt lắng nghe mặc dù ng đó nói sai.Tôi cần 1 lời cấn nhắc lại.

