Em đang rất lưỡng lự...mọi người cho em 1 lời khuyên. Em thực sự đang cố gắng nhìn vào điểm tốt của Ck để tiếp tục,nhưng những việc làm và lời nói của Ck làm em cảm thấy, gần 10 sống chung và 13 năm tuổi xuân của e rút cuộc chẳng là gì khi mà Ck e bảo e: “được thì hưởng 1 mình, còn khó khăn thì chồng” không 1 lần và ít nhất 3 lần sau câu nói đó là bỏ đi k nc.


Nước mắt e chảy dài và tự nhủ “hoá ra là vậy, em hưởng 1 mình ko biết e hưởng được cái gì, e nuôi gđ em hay e ăn 1 mình, trong khi gđ 8 người, ngoài 2 vc ra thì nuôi bố mẹ chồng (hơn 80t) từ ăn uống đường sữa, thuốc thang...chẳng ac nào của chồng giúp 1 đồng và 4 đứa con (2 đứa con riêng của Ck nuôi từ 3-5 tuổi,và 2 đứa con chung).


Vậy e hưởng 1 mình cái gì? Bộ đồ mặc 10 năm vẫn còn, cái váy 80k mặc 4 năm chưa bỏ....tự nhiên e cảm thấy hoá ra công sức, tuổi xuân và trí tuệ của mình chả là gì khi “được thì hưởng hết 1 mình”


Từ 3 tháng nay việc ai nấy làm, ai muốn làm gì thì làm. Tiền e cũng để cho giữ và tự xử, e chẳng hỏi lấy muốn mua gì làm gì thì làm, để biết rằng 13 năm nay e cũng phải tự xoay xở dù thừa hay thiếu.(e kể tiếp sau...)


Gởi từ ứng dụng Webtretho của angelabuon