Quen biết nhau qua công việc và sau 2 năm tìm hiểu chúng em quyết định kết hôn.


Nếu bình thường như các cặp vợ chồng khác, sau khi lấy nhau: về làm dâu nhà chồng, hoặc 2 vợ chồng tự lo đi thuê nhà ở- cùng đồng cam công khổ chia ngọt se bùi lúc hạnh phúc cũng như khó khăn. Nhưng , chồng em là người việt nam sống và làm việc ở nước ngoài đã lâu nên anh ây không có nhà.


Hôn lễ được khởi hành, chỉ có nhà vợ tổ chức trang trí báo hỉ còn về phần gia đình anh ấy không hề trang trí báo hỉ - mặc dù có 1 chị gái và 1 anh trai đang sống ở HN (hồi chưa chúng em tìm hiêur chưa lấy nhau chồng em vẫn nhận nhà của 2 ng này là nhà mình) – 2 ng này đc thừa hưởng nhà do bố mẹ để lại ( chồng em vì đi xa quê nhà đã lâu nên không có phần hồi môn của bố mẹ cho như anh chị của anh ấy)…


Về phần em, bố mẹ em chia tay nhau tưf khi em còn bé; mẹ em đi lấy chồng – mẹ e chấp chịu trách nhiệm nuôi dạy e và ko lấy 1 đồng nào tiền trợ cấp nuôi em từ bố đẻ. Cuộc sống với mẹ đẻ và cha dượng cũng có nhg tủi nhục của đứa trẻ phải chịu cảnh thiệt thòi, thiếu thốn tình cảm và vật chất khi bố mẹ ly hôn và mẹ đi bước nữa. Chính vì vậy, em luôn có ý thức tự lập và vươn lên trong cuộc sống: học hết lớp 12 - một mặt đỗ đc vào đại học e đã hào hứng đi làm them ngay lập tức để có chút tài chính chi tiêu : cho việc dư sinh nhật bạn bè, tự mua cho mình cái áo cái quần sạch sẽ để đến lớp “đói cho sạch rách cho thơm” … Đi làm đc 6 tháng, vì công việc vất vả lại ảnh hưởng đến gio giấc học hành nên em không thể tiếp tục đi làm … đành phải ở nhà ăn bám, chấp nhận nghe chửi xỉ vả là đò ăn bám không có bố để học nôts đại học có tấm bằng tốt nghiệp trong tay- mẹ chu cấp cho tiền ăn học trong thiếu thốn và dè xẻn ( Trong quá trình đi làm, em cũng tiết kiệm đc tiền đóng hoch cho 2 học kỳ : nếu em nhớ không nhầm : mõi học kỳ trg của em phải đóng khoảng 2.5tr)


Rồi tháng ngày thiếu thốn trên ghế trg ĐH cũng qua đi, Em cũng tốt nghiệp ra trg – với tấm băng tốt nghiệp laọi khá em phải trải qua nhg tháng ngày đầu tiên cày bẩy xin việc thạt là khó khăn - mẹ em và bố dượng cũng quen biết xin cho em vào làm kế toán tại 1 công ty TNHH với mức lương khởi điểm là 9trăm nghìn đồng. Em đã làm đc khoảng 7 tháng thì không thể cầm cự đc vì mức lương đó không đủ chi tiêu- mà em không thể xin tiền trợ cấp từ mẹ đc.


Em nung nấu quyết tâm xin vào công ty nước ngoài để có đc thu nhập cao hơn . Sau 3-4 tháng thất nghiệp ở nhà- em đã xin đc vào cty nước ngoài tại khu Công nghiệp cách HN 25km với mức lương khởi điểm khoảng 7triệu/tháng(Em đã gặp chồng e bây h tại công ty này. ) . Mặc dù sống với mẹ nhiều thiếu thốn nhg khi e đi làm có chút $ em cũng biếu hoặc nhg ngày nghỉ em đi chợ mua thức ăn ngon về nấu nướng đãi mọi ng. Vào dịp tết , đc thưởng e cũng biếu mẹ e đc 8triệu… Em vì còn trẻ không biếu đc mẹ e nhiều nhg khi có e cũng không quên ơn nuôi dưỡng mặc dù mẹ e không tình cảm với e nhiều lắm biết em đi làm vất vả nhg it khi nấu món ngon cho con ăn - nhiều lần e đi làm về đã 7.30 p.m vất vả nhà chả có j ăn ; em lại phải đi vào siêu thị tự mua đò về nâu ăn. …


R ồi em c òn b ị th ất nghi ệp- Trong thời gian ở nhà chờ vi ệc ; em chi tiêu bằng tiền lương em dành dụm đc, điều hoà hỏng ( e đi làm suốt có bao giờ dùng đến đâu nhg vi chồng em ( bạn trai lúc bấy h ) thỉnh thoảng đến chơi kêu nóng nên em phải gọi thợ đến sửa và chả tiền cho diều hoà của em và mẹ em cũng đòi sửa nên e cũng phải chi trả tiền sửa cho cái điều hoà hỏng của mẹ e,; Có khi cần tiêu pha chưa kịp đi rút $ tiết kiệm vay tạm mẹ em 100k – bà bảo tao không có mày tự đi rút $ mà tiêu. Rồi cái xe máy - bảo mà mua cho em nhg e đi làm xa toàn đi bằng xe bus có mấy khi e dung đến đâu. Mẹ em toàn đi – đên lúc e cần đến để đi nộp HS xin việc bị hỏng - bắt e bỏ $ ra sửa .


Chồng em lúc đó l à b ạn trai th ấy em kh ó kh ăn cho em 20tri ệu đ ể em chi ti êu trong th ời gian 6 th áng t ìm vi ệc m ới.



Tính mẹ e như vậy, nên khi tổ chức cưới - vợ chồng em tự đứng lên tài chính có bao nhiêu tự lo. Tiền cưới bố dượng và cac dì các cậu bên ngoại mừng bao nhiêu e không đc cầm, mẹ e giữ để tổ chức ăn uống mời họ hang của mẹ tại nhà mẹ… bọn e phải tự bỏ tiền mở tiệc mời mọi ng ở KS ( họ nhà ngoại mừng tiền có 500k / gia đình gồm 4 ng đi ăn bao gồm: ăn 2 bữa tiệc tại nhà mẹ em và 1 bữa ở KS, 2 bộ áo dài mặc trên ng , ra KS ăn tiệc trong nội thành mọi ng đều có xe nhg nhất quyết ko đi bắt phải gọi taxi ..hic hic)… Em xin nói thêm , vợ chồng e tự lo nên méo hết cả mặt(bọn e còn định huỷ lễ cưới nhg chồng e thương e nên có gắng đáp ứng yêu cầu- đành đi đặt tiệc gần 3 tr/ mâm..hu..hu…e xót hết cả ruôt và thương chồng các chị ah…ah may mà hôm ăn hỏi đặt lễ 20tr: mẹ e trả lại cho vợ chồng e để lo tiệc ks): bên ngoại chả giúp gì về tài chính nhg hay dè bỉu… ra tối hậu thư cho mẹ em nhắn qua mẹ e: bắt phải tổ chức tại nơi sang trong đẹp…


Sau khi cưới, chồng e quay về nc làm ăn công tác – em phải ở nhờ nhà đẻ trong 1 năm mới sang đc với chồng : Hàng ngày đi làm tối về ăn với mẹ 1 bữa e biếu mẹ e 700k/1 tháng ..mỗi lần về thăm vợ :chồng e cũng biết điều quà cáp đàng hoàng ( tết: biếu mẹ e 100USD, e gái cùng mẹ khác cha: 500k, bố dượng 500k rồi ruợư ) vì chồng e về ở nên tháng đó e biếu mẹ 2tr thức ăn cải thiện bữa khi chồng về e phải tự mua… E tự xét : e mới lấy chồng còn nhiều khó khăn : mẹ ko giúp đc vậy mà vẫn gây sự bong gió chửi em là đi lấy chồng thì phải về nhà chồng đằng này cứ ở đây ăn bám : e bức xúc kể với chồng tính đi thuê nhà ở khiến vợ chồng e lục đục cãi nhau … tưởng chừng chia tay đg ai nấy đi ..nhg chồnge thương e bỏ qua cho e nhg vẫn ko đồng tình việc e đòi ra riêng … nên e tiếp tục đưa biếu mẹ e 2tr/tháng cho tiền mẹ e cưu mang e và ăn uống em tự lo.. ko ăn chung với mẹ và bố dượgn… Thú thực với các chị, ở với mẹ đẻ mà e có cảm giác như ở với mẹ chồng : chi tiêu lúc nào cũng phải songf phẳng…kiểu ucả mày của tao ..e buồn lắm..


Chồng e có ý định về thăm e- e gạt phắt không cho chồng e về hoặc có về thì chồng ở KS ko nên ở nhà đẻ vì e biết tính mẹ : e ở đã khổ lắm rồi … chồng về ề chả thấy vui vẻ chỉ tốn kém và mệt mỏi , bực dọc … Nghe e nói vậy chồng e giận lắm .. ko thèm nói chuyện với e nữa..Xin các chị cho e lời khuyên…Em xin cám ơn…