Em đang gặp một vụ việc rắc rối,em xin gởi đến mọi người để trút bớt tâm sự tìm lời khuyên cũng như kinh nghiệm để xử lý chuyện của mình.
Số là trước đây em trước khi kết hôn em có một con riêng,nhưng vì thương em nên có một người đàn ông đã đến với em chấp nhận con em và coi cháu như con đẻ của mình.Chúng em đã tổ chức đám cưới,đăng ký kết hôn sau đó làm khai sinh cho cháu bé với đầy đủ tên cha mẹ (anh ấy đứng tên cha).10 năm sau chúng em ly hôn ,lý do ly hôn em xin không bàn đến vì đây là nỗi khổ riêng tư của chúng em trong làm ăn,nhưng có thể nói với mọi người ly hôn trên thủ tục là thế nhưng tình cảm gia đình chúng em vẫn khắng khít tốt đẹp không có gì thay đổi.Dĩ nhiên chúng em vẫn muốn một ngày đoàn tụ khi vượt qua tất cả biến cố gia đình được giải quyết và yên ổn.
Đầu năm nay chồng em chồng em bị bắt tạm giam để điều tra về một sự việc mà anh ấy bị nghi ngờ có liên quan (vì chồng em có chơi với một người bạn phạm pháp).Mới bị tạm giam thì bất ngờ chồng em chết trong trại tạm giam.Bên công an xác định nhân thân của chồng em không còn ai ngoài em và cháu bé nên đã liên lạc với mẹ con em đến nhận xác và tiến hành các thủ tục ma chay,mồ yên mả đẹp.
Nhà của chồng em do mẹ con em tiếp quản vì theo bên công an hiện nay mẹ con em là người thân duy nhất của ảnh,tuy con trai em là con riêng của em nhưng vì chồng em đã đứng khai sinh là cha,chăm sóc từ bé nên cháu được coi như là người thừa kế hợp pháp.
Tuy nhiên sau đó có người của một ngân hàng liên lạc với em để kêu em giải quyết về hồ sơ vay vốn của chồng em.số nợ hiện nay cả gốc lẫn lời đã trên một tỉ.Theo như hồ sơ vay là cty của chồng em vay với mục đích kinh doanh,căn nhà của chồng em là tài sản bảo lãnh.Hồ sơ duyệt vay định giá căn nhà đó trị giá vào thời điểm đó là 2 tỉ mốt.
Vấn đề rắc rối là vì người thừa kế là con em,mà cháu thì còn bé chưa thể thực hiện nghĩa vụ dân sự,hoàn cảnh của em cũng khó khăn nên em đã gặp ngân hàng nói chuyện và gởi đơn xin ngân hàng là Nợ thì phải trả nhưng chồng em giờ đã chết,cháu bé không thể thay cha trả lãi,vậy nên sẽ trả lại nợ gốc vay cho ngân hàng bằng cách bán nhà.Tất nhiên là để bán một căn nhà không thể nói bán là bán được ngay,vì vậy muốn nhân hàng xem xét cho thời gian để bán được nhà .Dù biết ngân hàng có luật lệ nhưng trường hợp này có tình cảnh cũng đặc biệt nên em cũng mong ngân hàng chiếu cố.
Nhưng buồn quá mọi người ạ,bên ngân hàng không chấp nhận và gây sức ép buộc em và con trai giao nhà cho nhân hàng tiếp quản vì ngân hàng nói đây là tài sản của ngân hàng (!?!?).Em nghĩ nợ thì phải trả,nhưng xét ra thì giá trị căn nhà cao hơn số tiền vay nhiều,có nghĩa trong đó vẫn còn là tài sản còn lại thuộc về con em theo quyền thừa kế của lật dân sự.Nên mẹ con em không giao nhà cho ngân hàng mà muốn ngân hàng cùng thương lượng,cùng nhau tìm khách mua nhà,hoặc có làm gì thì cũng phải khi các thủ tục đâu vào đó hết thì mẹ con em mới giao.Nhưng bên ngân hàng cứ nhất quyết là mẹ con em phải giao nhà,và lôi bản án ly hôn của vợ chồng em ra để nói rằng con em không có quyền thừa hưởng tài sản vì trong bản án ly hôn có ghi một câu “ cháu bé sẽ ở với mẹ vì không phải là con ruột của người chồng” và ngân hàng bác bỏ giấy khai sinh của con em là không hợp lệ (???)
Và ngân hàng sẽ trục xuất mẹ con em ra khỏi nhà.
Mọi người ạ, em và con trai có sai trong vấn đề thừa kế này không?em nghĩ bản án ly hôn ghi nội dung vậy chỉ để chỉ rõ việc cháu bé nên ở với ai thôi đâu có nghĩa là bác bỏ quyền lợi làm cha và làm con của chồng em với con em.Đâu có nghĩa phải cắt đứt tình cha con,đâu có quyền phủ nhận tình cảm cha con đó.
Em rất buồn và hoang mang,cho dù trên pháp lý vợ chồng em đã ly hôn,theo lý thì tài sản là của chồng em,mà em cũng chẳng muốn tranh giành nếu như rơi vô một tình huống như anh ấy có vợ con thân nhân khác.Đ ằng này con em đã được tiếp quản dựa theo quan hệ cha con trên khai sinh,mà mẹ con em cũng là thân nhân duy nhất,về tình nghĩa mẹ con em cũng làm trọn bổn phận ,giờ ngân hàng phủ nhận như vậy ,sắp sửa đuổi hai mẹ con phải ra đường sống mà thấy đau lòng quá,không phải em tham lam đâu,nhưng em hiểu tình cảnh của chúng em, Chỉ vì tính toán không kỷ,không nhìn xa giờ sự ra đi đột ngột của chồng em khiến em không tranh cải lại với ngân hàng,để con chịu khổ,em hiểu chồng em thương con lắm, anh ấy cũng sẽ đau lòng khi biết mẹ con em hiện nay như thế.Giờ em cũng không biết phải làm sao cho cuộc sống sắp tới,không nhà không cửa,em cũng không có trình độ và việc làm ổn định.Con cái thì cần ăn học...buồn và lo lắng vô cùng mọi người ạ.