Phụ nữ khổ cũng là tại thân....đừng nên trách ai cả, nếu trách thì hãy trách mình nhu nhược...
cuộc sống đã chán hôn nhân còn chán hơn......
chào các mẹ, mấy hôm nay em đọc tâm sự của mn ở trên này, mình mới thấy người phụ nữ Việt Nam mình thật cổ hủ và phong kiến, các bạn lấy ck rồi phục tùng nhà ck, các bạn cho rằng phụ nữ là phải vậy, lấy ck là phải dậy sớm quét dọn nhà cửa, nấu đồ ăn sáng, rửa bát.......... nhiều việc ko tên nữa.... em thấy các mẹ tự làm khổ mình thôi, chứ chẳng có bà mẹ ck nào hay cô em ck bên ngô nào hàng hạ các mẹ hết.... phụ nữ mình cứ nghĩ đấy là trách nhiệm là công việc mình phải làm, phải lấy lòng đc bố mẹ ck, lấy lòng em ck, chị ck. em xin lỗi chứ như vậy khổ là đúng rồi chứ kêu ca làm gì nữa? phụ nữ thời nào rồi mà còn hy sinh, chịu thương chịu khó, bjo bình đẳng giới, đàn ông và đàn bà đều chia sẻ công việc nhà, chính vì có những người vợ người chị dâu cứ hy sinh rồi ôm lấy việc vào người như các chị thì đàn ông mới có cớ lười, ỉ lại và tất yếu công việc đấy mang tên các bà các chị rồi, em cũng là người có gia đình có con nhỏ, cũng làm con dâu, cũng có chị ck. cũng có chị dâu. nhưng tư tưởng của em rất thoáng và rất hiện đại, em ko sợ bố ck, cũng chẳng sợ mẹ ck, càng ko phải sợ chị ck, hay cũng ko bao giờ bắt lạt chị dâu, em coi chị dâu của mình như chị ruột, bố mẹ em nói xấu chị dâu, em còn gạt đi, còn mắng bố mẹ. bảo bố mẹ phải đối xử tốt với chị dâu. còn về nhà ck em ko mang nặng quan điểm làm dâu. mà em luôn coi nhà ck là nhà mình, và ck mình bình đẳng như mình. bố mẹ ck sai, em góp ý, em sai bố mẹ ck góp ý. ăn cơm xong ck em là người rửa bát, lau nhà dọn dẹp cũng là ck làm, quần áo ck giặt. em cứ giao nhiệm vụ cho ck, nhiều lần thấy mẹ ck có ý kiến, em phớt đi và bảo để anh làm cho quen, chứ ở nhà với mẹ từ bé, mẹ chiều anh ấy hư... mẹ ck cũng ko ý kiến gì nữa, mặc dù mình biết ko thích, nhưng kệ, mình ko bận tâm. mẹ ck sai mình mình sai lại ck. khổ hay sướng là tùy vào suy nghĩ của mỗi người. với ck mình luôn có tư tưởng ko hợp sẽ ly hôn, chứ ko bao giờ có 2 từ cam chịu để con có bố mẹ, mình tuyên bố thẳng với ck, mình mà chia tay thì con sẽ ở với anh, em sẽ đi nơi khác sống, bjo con lên 10 tuổi em sẽ về đón con, đến khi nó đủ 18 tuổi nó có quyền chọn ở với bố hay mẹ, mình tôn trọng con, chứ em thấy nhiều mẹ cứ quan niệm ly hôn là con về ở với mẹ, mình thì bận đi làm, thuê nhà, nuôi con nhỏ, ko ai chăm sóc hộ trong khi đó ck mình nhởn nhơ lấy vợ khác, sao phụ nữ cứ phải khổ vậy nhỉ? làm gì cũng phải xem thái độ của bố mẹ ck, mua quà tặng chị ck. mình thì ko thế, kệ đi, vợ ngoại tình thì bảo lăng loàng, ck ngoại tình thì bảo xem lại vợ, vợ mà tử tế thì ck đâu như thế, đàn ông mà người ta như vậy rồi lại về với vợ con, con trai nhẩy trong đám cưới thì chuyện thường, lại còn chỉ xem thằng nào nhảy đẹp, con gái mà nhảy trong đám cưới thì lại bảo nhìn như gái điếm..... những người nào thích làm khổ mình thì cứ chịu đựng làm con dâu tốt, làm vợ đảm đi nhé, chứ đừng có lên kêu ca ko biết phải làm sao...em phải làm gì bây giờ....? tự làm thì tự chịu, nói chung cái thân làm khổ cái đời, nên nhớ là cuộc đời mình do mình quyết định, sướng hay khổ là ở mình,vui hay buồn là do mình, chứ ko phải thằng ck, hay ông bố bà mẹ ck, em ck chị ck quyết định nhé!