Xin chào mọi người... bài của e rất dài nhưng e rất mong nhận được chia sẻ của mọi người rằng em nên cư xử như thế nào cho phải ạ... Lúc e chưa kết hôn với ck e thì đến chơi thấy bố ck rất tử tế, nói chuyện tình cảm... nên dù mẹ ck và ck chưa cưới, hàng xóm nhà ck có "cảnh báo" là tính ông rất xấu nhưng e vẫn k tin... Đến khi kết hôn xong vừa dứt đám cưới thì ông đối với e trở thành con người khác hẳn. Sáng hôm sau e biết làm dâu nên dậy sớm nên 5h30 e đã dậy, ai ngờ bố ck e đã ngồi đấy từ lúc nào mặt xì xì nói "từ sau con phải dậy trước mẹ ck, con là người có học bố nói thế con tự hiểu"... E nghĩ cũng tủi thân vì m cũng có ý thức nhưng bị nghĩ là tồi... rửa bát thì ông đứng sau lưng theo dõi, gọt táo thì phải mời từng miếng đưa tận miệng, mời nhãn phải đưa từng quả tận tay k được đưa cả chùm, mặc áo ông bắt thay cái khác vì ông nói cái trước xấu, cắt tóc ông chê xấu mù, vk ck đang trong phòng ông k gõ cửa cứ thế xông vào, để ý con dâu từng nhất cử nhất động, từng hơi thở... e thấy cuộc sống ở nhà ck thật ngột ngạt, cưới xong ck e có nói với e là "bạn thân a nói cưới xong đi làm xa luôn chứ ở nhà k chịu đc tính ông già đâu..." mẹ ck e thì nói với e "vk ck cố làm ăn tích góp mua cái chung cư để ở chứ k sống chung với bố ck đc đâu, ông ấy rồ lắm, mẹ chịu cả đời rồi"... nói qua thì nhà ck e có 3 a e trai nhưng đều làm xa hết vì k chịu được tính bố ck của e, cả năm đi biền biệt đến tết mới về. bố ck e k muốn e đi theo ck mà muốn e ở nhà học "làm dâu" nhưng ck e biết e sẽ k thể sống đc ở đó 1 mình nên đưa e đi, ông giao kèo là đi thì mỗi tuần phải gọi về hỏi thăm bố mẹ ck và ông bà ck... e vẫn làm đúng cho đến tết thì e k chịu đc nữa... Tết đến vk ck e đi làm xa về, sáng về đến nhà nói chuyện 1 hồi thì e lấy dẻ, chổi quét lau dọn nhà thì bố ck e k cho e làm, đến 12h30 cả nhà ăn xong đến 1h30 thì bố ck e đập cửa huỳnh huỳnh trong khi cả nhà đang ngủ chửi bới ý nói e k dọn dẹp trong khi sáng e dọn thì k cho và chiều e vẫn sẽ dọn chứ k phải e lười... e thấy tủi thân thật sự, e là con gái thành phố, nhà cũng có đk được bố mẹ chiều nên e k biết gói bánh chưng và cắt tiết gà... tuy k biết làm nhưng e vẫn ngồi đến 11h đêm chẻ lạt, cắt lá, buộc bánh cùng mẹ ck chứ k hề đi ngủ sớm, gà e k biết cắt tiết thì ck e cắt rồi e vặt lông thế nhưng với bố ck e con dâu k biết gói bánh và cắt tiết thì đồng nghĩa với việc k biết làm gì... cả tết bố ck e mặt hằm hằm, suốt ngày cáu gắt chửi nhau với mẹ ck... không khí nặng nề có lẽ do e quen cảnh nhà đẻ e hòa thuận vui vẻ nên sống mấy hôm ở 1 nơi chỉ cãi chửi nhau e thấy chán vô cùng. Ck e tết bị sốt virut nên sau đó e bị lây luôn... vừa sốt vừa ho mê man nhưng e k dám nằm nghỉ hay ngủ dậy muộn mà 4h30 đã dậy để ngồi làm gà với mẹ ck ngoài sương nên nó càng bị nặng. mẹ ck e nói "mọi năm k phải dậy sớm thế này đâu, năm nay con về làm dâu nên lão mới dở chứng vậy..." e nghĩ tủi thân, vì hóa ra do e là con dâu nên mới bị đối xử như thế này... sáng sớm ngấm sương nên e ho nặng với sốt nặng hơn rồi nôn... e k ăn được gì cả do quá mệt nằm mê man... trưa hôm ấy do công việc ck e phải đi làm xa nên dù ốm e vẫn quyết tâm đi vì e biết nếu ở đó dù mình ốm cũng chẳng ai chăm sóc e cả. lúc đi ra bà nội ck nắm tay e nên e chào "cháu đi đây bà ạ..." rồi nhìn mọi người chào: "con đi đây ạ..." sau đó e mới biết trong mắt bố ck và ông bà ck thì 2 câu chào đấy chỉ có nghĩa là e chào mình bà nội ck chứ k chào ông ck với bố mẹ ck và anh ck... Sau đợt tết e và ck e đi làm xa như trước, ck e có nói k cần gọi về theo yêu cầu của bố ck e như trước nữa, vì tính bố ck e có làm gì cũng k vừa ý đc và có làm vậy thì ông lại "được voi đòi tiên" bắt về trong khi ck e k muốn về... Bố ck e bắt 3 đứa con trai gọi về hỏi thăm bố nhưng cả 3 người đều k làm và trong tâm tưởng họ đều vừa hận, vừa ghét vừa sợ bố k muốn nói chuyện, k muốn về nhà... Thế nhưng ông luôn k chịu hiểu là như vậy mà luôn nghĩ mình là người tài giỏi, luôn đúng, giàu có nhất làng, cả làng k ai bằng ông, mọi người xung quanh đều ngu dốt k biết gì... trong khi nhà ck e nghèo chứ cũng k bằng ai cả. chửi mãi k đc 3 người con trai nên ông đổ hết sang cho e là e là đứa bố mẹ k biết dạy. vk ck e sau tết mấy tháng về thăm thì ông ngồi nói e 3 tiếng xuyên trưa, dạy, trách móc, trì triết ( tính ông luôn thế, hễ có mặt con cái là sẽ nói 2 đến 3 tiếng liên tục trách móc, chửi bới đủ chuyện) e cũng cố ngồi nghe để ông trách móc đủ thứ cho đến khi ông nhắc chuyện tết e đi e chào, chỉ chào mỗi bà nội, e k chịu đc nữa vì oan ức lại tủi thân nên khóc, ông hỏi sao khóc e nói : Vì tết con ốm con quá mệt nên lúc ấy đầu óc con không tỉnh táo, lúc ấy con cảm tưởng sắp ngất... bố ck e nổi cơn thịnh nộ cáu um lên dậm chân: Thế sao m k ngất luôn đi, m là đứa nào, m dám cãi tao à, m cãi t à... e nói :"con cũng chỉ là con gái, nên có gì bố cứ chỉ bảo nhẹ nhàng thôi ạ, k phải con và các a k muốn gọi về mà ai cũng sợ bố..." Ông làm ầm ầm lên xong bỏ đi. CK e thấy tình cảnh đó đưa e luôn về nhà ngoại... mẹ ck e nói vs e: "tính lão hay rồ lên như vậy, mẹ chịu cả đời rồi, con là dâu nhà này cũng phải chịu cho yên chuyện..." ck e thì nói với e là đấy là bản tính rồi, ông ấy sẽ chả bao giờ thay đổi cả... Nếu các mẹ vào tình cảnh của e thì sẽ làm như thế nào ạ...