Hôm qua nhà chồng em vừa họp gia đình về trách nhiệm chăm sóc mẹ chồng bệnh, và kết quả là tới giờ em vẫn còn tức run người. Trước tiên em kể sơ về gia đình chồng em nhé.
Nhà chồng em có 2 anh em trai, chồng em là út, ba mẹ chồng li hôn, mẹ chồng ở 1 mình, 60 tuổi. mẹ chồng ở LA, vợ chồng em đi làm ở BD. nhà chồng em rất nghèo, mẹ chồng thì ai kêu gì làm việc đó sống qua ngày, chồng em là chủ lực, gửi thêm tiền về cho mẹ, anh chồng trước và sau khi lấy vợ đều không cho tiền mẹ. anh chồng làm công nhân, lấy vợ 8/2013, khi lấy vợ, mẹ chồng và anh chồng không có 1 xu nào trong người, (em khi đó chỉ là đồng nghiệp chồng em thôi, chưa yêu đương gì hết, nghe ảnh kể lại). mẹ chồng nói chồng em đưa tiền cho mẹ cưới vợ cho anh chồng, chồng em đưa khoảng 50 tr để lấy mua vàng vòng chi phí linh tinh, xe cộ, rước dâu..., còn tiền đãi tiệc thì lấy tiền mừng, ở quê đãi tại nhà không tốn kém lắm. đám cưới xong không biết tính thế nào, tiền k trả lại chồng em luôn, mẹ chồng em cũng chẳng nói j hết. 2 tháng sau anh chồng ăn chơi đổ nợ j đó hết 30tr dắt vợ trốn về quê vợ, biệt tích. dân đòi nợ đến nhà đập phá đòi tiền, chồng em bực k đưa tiền cho mẹ trả nợ nhưng kêu mẹ ck đi vay ngân hàng rồi đi làm trả nợ chứ ck e nhất định k đưa. sau đó thì hàng tháng mẹ ck đi cày kiếm thêm tiền trả nợ cho anh chồng, ck em vẫn gửi tiền về cho mẹ, mẹ lại nhín bớt tiền chồng em cho để trả nợ cho thằng kia. tháng 4/2015 chúng em lấy nhau, lúc này chuyện gd ck em đã biết hết rồi, (ck tâm sự với em). chúng em cưới nhau, nhà gái thì má em lo hết, không giàu có nhưng cho con gái đám cưới trọn vẹn, nhà trai thì ck em tự lo hết tất cả, mẹ ck chỉ đi hỏi vợ làm lễ thôi, k có 1 xu, anh chồng cũng chẳng mừng cho em trai 1 cắc. hôm làm đám cưới xong em hỏi chồng là bây giờ mẹ còn thiếu nợ tiền anh trai bao nhiêu, em đưa ra trả dứt điểm, sau này đừng xin thêm, bòn rút tiền của anh hàng tháng, em muốn cái gì cũng rõ ràng. anh hỏi mẹ và mẹ nói thiếu 6tr cả gốc lẫn lời, em đưa ra 6 tr nhg bảo anh đưa cho mẹ nói khéo là con dâu biếu mẹ nhưng thực tế là tiền trả nợ ngân hàng. ( em sợ em đưa ra và nói thì mẹ tự ái nên em k đưa). mẹ chồng cầm thì hôm sau tính đi mua dây chuyền vàng, và chuộc đôi bông, k trả nợ ngay và luôn. em kêu chồng em cản lại thì mẹ chuộc đôi bông nhưng nhất định k trả tiền ngân hàng, để dành trả hàng tháng. bắt đâu từ khi ck cưới em hàng tháng vẫn gửi tiền về cho mẹ như xưa nhưng lúc nào mẹ cũng kêu thiếu, k đủ, đám tiệc này nọ, lúc này mẹ ít bệnh nên k tốn nhiều tiền thuốc, ck em làm ăn bắt đầu khó khăn nói mẹ xài tiết kiệm lại thì mẹ giận hờn, ck em chẳng dám nói nữa. đến hết năm 2015 mẹ trả xong nợ ngân hàng, sau đó trước tết 2016 mẹ mua được cọng dây chuyền và cái nhẫn đem khoe em. bây giờ thì em và ck đã biết vì sao tháng nào cũng thiếu tiền nhiều như thế. em bực lắm, ck em cg vậy nhg biết sao được. trong thời gian từ anh chồng cưới vợ, ở nhà dc 2 tháng sau đó đi trốn nợ đến tận ngày hôm qua họp gia đình, thì 2 vợ chồng hắn về thăm mẹ chỉ đếm được số lần hơn 10 đầu ngón tay nhưng không quá 10 ngón chân, ( mẹ chồng em kể hết em nghe, em k thêm bớt, em cũng hay về nhà ck 1 tháng ít nhất 1 lần nên em biết ), cho mẹ được 200k và mua 2 li trà sữa, k bánh trái thuốc men j hết, vợ anh ở TG. mẹ kêu về thăm mẹ không về, mẹ bệnh k về, tết năm 2016 rồi em làm dâu năm đầu tiên chị dâu không về luôn, năm 2015 thì về mùng 2, 3 tết rồi đi. em kể chi tiết vậy thôi, chẳng phải so đo bà chị không làm việc nhà nhé. mẹ chồng em rất tốt, (thực lòng đấy ), mẹ chỉ thích mua vàng đeo khi con không có tiền thôi, và ăn uống thoải mái thành ra hơi hoang phí, còn lại thì tuyệt vời. thương con dâu, nấu cơm dâu ăn, ép con dâu ăn vì em kén ăn, em thích ăn j thì mẹ đi mua, k bắt con dâu dậy sớm làm việc nhà, con dâu muốn ngủ lúc nào cũng dc, 2 đứa con dâu ở không, không đi làm mẹ cũng không la mắng (em trước đi làm bình thường, lấy ck xong có bầu, công việc độc hại nên nghỉ dưỡng thai nhưng vẫn hư nên hiện tại em đi học kt để xin việc văn phòng làm, chị dâu thì không làm gì hết từ khi lấy chồng )... tóm lại em không sợ mẹ ck, em hay đùa tếu táo với mẹ, thương mẹ lắm nên thấy anh chồng k lo cho mẹ em vừa thương mẹ mà vừa bực ông anh.
bây giờ nói về chuyện mẹ bệnh, mẹ sống 1 mình, bệnh cảm ho sỗ mũi thì không nói, nhưng từ trước mẹ bị đau nhức xương khớp thoái hóa cột sống, ck em cũng đưa tiền mẹ uống thuốc. cách đây 2 tháng mẹ đau quá, tụi em đưa mẹ đi khám đại học y dược, bác sĩ cho thuốc uống nhg 2 3 bữa không hết mẹ nghe người ta rủ đi chỗ khác khám hết mẹ cũng đi hết mấy triệu mà k bớt. cách đây 10 ngày mẹ điện lên, kêu bị tai biến nhẹ do thoái hóa cột sống di chứng, kêu em có đi học không thì về ở với mẹ mấy bữa, mẹ sợ nửa đêm đau không biết kêu ai. ck em đang làm nghỉ luôn về nhà ngay lập tức. nói chung là mẹ khỏe, em không phải chăm sóc j nặng nhọc, tai biến nhẹ điều trị được (em kể chi tiết, sợ mọi người bảo em kể công chăm mẹ chồng ) , hiện mẹ đã bớt và uống thuốc hàng ngày. ck em bảo là lo lắng cho mẹ quá, sợ bệnh này mẹ đi bất ngờ, em đề nghị họp gia đình kêu 2 người kia về nói chuyện xem có phương án nào không. chồng em nói với mẹ và mẹ cũng đồng ý. vợ chồng em cũng nói với mẹ như thế này ( chưa họp gia đình đâu), hiện tại chồng em đang chuyển đổi công việc, nếu như thuận lợi, thì tháng 3 năm sau em ra trường 2 đứa sẽ mua đất xây nhà ở bd đón mẹ lên ở lập nghiệp luôn. nếu như k thuận lợi thì sẽ về trên em lập nghiệp, mẹ ck sẽ đi theo tụi em luôn. còn lập nghiệp ở ngay nhà ck thì không khả thi (em không thể kể chi tiết đc). còn nếu như mẹ bệnh nặng cần người chăm sóc thì đóng cửa nhà lên bd ở phòng trọ với tụi em. em không từ chối chăm sóc mẹ chồng vì ai rồi cũng già, nhưng yêu cầu 2 người kia phải có trách nhiệm với mẹ, k làm dc thì nói không làm dc, sau này đừng đổ thừa sao mẹ không nói, em không nói, anh không biết. em muốn rõ ràng, mẹ đồng ý thì hôm qua 2 người đó về.
nội dung câu chuyện họp gia đình thế này, em không nhớ rõ chi tiết, vì giận run người luôn, từ qua đến nay lúc nhớ lúc quên,( tính em nóng như trương phi ấy, xong rồi thì thôi, may ck em hiểu ý, nhường nhịn chứ lấy phải thằng khác thì em rụng răng rồi).
- đầu tiên ck em bảo mẹ bệnh, anh biết không, hắn bảo không biết, ck em quay qua hỏi mẹ bữa mẹ có báo nó biết không, mẹ kêu có báo hắn im re. ( xin lỗi mọi người, em bực quá, mang tiếng em dâu hỗn láo chứ em k muốn gọi anh ck chị dâu nữa ).
- ck em bảo mẹ bệnh tiền thuốc men bữa giờ vậy đó, mẹ bệnh tai biến vậy đó, chị k đi làm, hắn công việc tự do thì về ở với mẹ, nửa đêm mẹ bịnh thì đưa mẹ đi khám, tiền thuốc men, ăn uống hàng ngày vợ ck em lo. vc hắn k phải lo gì hết. em cũng có nói thêm mẹ bị tai biến lần 1 thì dễ bị tai biến lần 2, 3,4..., có người ở nhà sẽ yên tâm hơn.
- hắn bảo hắn k về dc, mỗi tháng hắn cho mẹ 1 tr uống thuốc, có thì cho hơn.
- ck em hỏi sao k về dc, chị đang bầu 5 tuần ở không thì về ở với mẹ cg dc, cho anh đi làm. ( hồi em có bầu như nãy em kể, em cũng về ở với mẹ, ck đi làm 1 tuần về thăm, mẹ tốt lắm, chẳng cho em làm gì hết, chỉ ăn, ngủ rồi đẻ cho mẹ nhg em không làm dc, haiz ). chị nói chị k về dc.
- mẹ ck em hỏi sao không về dc, mẻ nói con sống ở đây không được, con sống ở đây bệnh hoài mẹ không thấy hả. mẹ nói con làm dâu ở đây 2 tháng rồi đi mất tiêu, về dc vài lần sao con nói không hợp? mẻ im.
- em nói em là dân xứ lạnh, em về đây là người không quen nhất (khí hậu quê ck em nóng lắm, nhà ck lại càng nóng ) nhg em vẫn về thăm mẹ dc đấy thôi. mẻ nói chị có về thăm mẹ sao cưng biết dc ( xl mọi người chứ nó nhỏ tuổi hơn em và ck em mà mở miệng ra là cưng, cưng cái bà cha nhà nó ). mẻ cãi cùn, em điên lên nói 1 năm chị về dc mấy lần, chị kể ra xem, tết chị có về không? mẻ và chồng mẻ nhảy vào nói em đi kể công, 1 tháng em về 1 lần, còn hắn 1 năm 2 lần cũng là về, khi nào hắn không về thì nói.
- em hỏi ngược lại vậy lúc chị bị hư thai, mẹ lặn lội thuê xe ôm xuống thăm con dâu, sao lúc mẹ bệnh gọi không thấy về, k gọi dt hỏi thăm mẹ, không phụ mẹ tiền thuốc men, hắn nói hắn có nỗi khổ riêng, vợ hắn thì kêu em k dc quy trách nhiệm hết cho vợ ck hắn.
- mẹ ck em can 2 đứa con dâu, ck em cg la em. mẻ với ck hắn kêu nói mẹ là em nói vậy là sai, em đổ trách nhiệm cho tụi nó.mẹ bảo mẹ k binh em bỏ con kia dc, mà cg binh con kia bỏ em dc. rõ ràng em nói đúng, k sai, k thêm bớt mắm muối mà mẹ k binh em, mẹ thừa biết 2 đứa kia sai rồi. em tức run người, chân tay run lẩy bẩy, ( sau vụ ngày hôm qua em cảm nhận mẹ thương 2 đứa kia hơn ck em, mẹ biết em đúng mẹ k binh em, tình cảm của em dành cho mẹ đã giảm đi 1/2 rồi. em tức lắm, chắc em thuộc cung thiên bình, yêu ghét rõ ràng, đúng là đúng, sai là sai phải làm cho ra ). nếu mẹ nói vơi nó mẹ đưa rước dâu đàng hoàng, từ khi cưới nó không làm tròn bổn phận con dâu, không chăm sóc cơm nước cho mẹ ngày nào... đằng này mẹ k nói, mẹ khóc thôi. (em biết là em nóng, đáng lẽ chuyện nói nó k trách nhiệm với mẹ thì mẹ nói mới đúng, nhg em tức thay cho me em nói sa sả luôn. cái này lỗi của em, em đòi công bằng cho mẹ.)
- ck em nói nỗi khổ j thì nói ra, k nói ai mà biết, ở đây làm công nhân 2 người tháng 6tr, cơm nước 3tr k tốn tiền nhà, mẹ thì ck em cho tiền, ai kêu đi xuống nhà vợ làm ăn bữa đực bữa cái không có tiền rồi than khổ.
- hắn chảy nước mắt, nghẹn ngào có nỗi khổ riêng không nói được. (xl thấy mấy giọt nước mắt đó em khinh, đi miết k cho mẹ dc tiền mua cái bánh, hay quần áo, tết k mua dc trái cây cúng ông bà, lo cho nhà vợ cả mà khóc j )
- tg kia nói dỗi câu cuối cùng là trách nhiệm của vợ ck nó dc chưa. xong.
vợ ck nó đi luôn, cũng chẳng cho mẹ tiền thuốc men, chắc tháng sau của tết maroc có tiền uống thuốc. ( ck em cg nói lần này nó về là đi luôn, đừng mong nó cho tiền mẹ nữa . lúc 2 vợ ck son k cho dc, thì giờ có con sao mà cho) .
mẹ ck khóc miết thôi rồi đi làm đồ ăn, em bực quá nghỉ ăn luôn. hồi sau em nói với mẹ là con nói với mẹ sau này ai giàu hơn ai thì k nói trước nhg em cạch mặt trước mấy người đó, ck em cũng tuyên bố, tụi nó có con mẹ thương cháu nội cho tiền tụi nó thì ck em cắt tiền hàng tháng của mẹ luôn, nếu tụi em khổ thì không nói, tụi nó khổ thì xin tiền chú thím mua sữa cho cháu thì 1 xu cg k cho. mẹ buồn, mẹ lại khóc, em kêu mẹ đừng khóc nữa, giờ mẹ biết lòng tụi nó rồi đó, đau 1 lần rồi thôi. em nói với ck em là mẹ thương tụi nó hơn mình, ck em kêu em đừng nói vậy. em nói thẳng với ck em luôn, bi giờ chưa có con anh lo cho mẹ sao cg dc em k nói, nhưng sau này mình có con, tụi nó cũng có con, và mình lại phải lo cho mẹ nữa thì xin lỗi, em mang tiếng con dâu hỗn láo, keo kiet, ki bo chứ em sẽ quản lý chặt hết tiền của anh đó, mẹ muốn uống thuốc thì mẹ bán đất đi. nó k lo cho mẹ thì tại sao mình phải lo cho mẹ trong khi ai cũng có con. em không so đo tính toán chuyện đất cát ( 10m đất 550 tr thôi, nhà em đất gấp mấy lần em k thèm giành ), nếu 2 vợ ck nó đi làm khổ quá, k có tiền lo cho mẹ thì mình sẽ lo, em k có ý kiến, nhg ở không không lo cho mẹ, không phụ tiền thuốc mà lo hết cho nhà vợ thì em k lo. em nói trước đó, mất lòng trước được lòng sau. ck em im im, thấy cũng tội, mà bực quá.
hiện giờ mẹ nói mẹ ở 1 mình như trc, khi nào k ổn mẹ lên phòng trọ ở với tụi em. em thì trước ngày hôm qua em vẫn thương mẹ như má em nhg khi mẹ nói câu k binh nó bỏ em, binh em bỏ nó thì tình cảm em dành cho mẹ vơi đi rồi. chắc em sẽ không thật lòng đối xử với mẹ như trước nữa. con 4 đứa, 2 đứa kia k thương mẹ, em nói thay nỗi lòng của mẹ mà mẹ chỉ khóc và nói câu đó thôi, đúng là mẹ k thương ck em bằng tg kia.
viết ra mấy dòng thấy cũng bớt tức rồi các mẹ ạ. giờ thì coi như vợ ck em cân hết. nhg mang tiếng là dâu keo kiệt, ăn cháo đá bát này nọ thì khi em có con em vẫn giữ nguyên quan điểm kêu mẹ bán đất uống thuốc chứ em k đưa tiền ck em lo. em không phải là thánh nhân nên sẽ không bao giờ quên câu chuyện ngày hôm qua ở nhà ck.