Em năm nay 20 tuổi và có 1 bé gái 6 tháng tuổi rất đáng yêu.Em là một cô gái trẻ tuổi nhưng biết suy nghĩ.Em là cô gái ưa nhìn và sống xa nhà từ nhỏ. Khi thi đậu đại học xong, em kết hôn năm 18 tuổi.Chồng em lớn hơn em 14 tuổi.
Em quen anh ấy trên trang mạng xã hội.Vợ chồng em tìm hiểu nhau rất kỹ càng.Đối với em, chuyện tình yêu là phải chọn lựa và đi đến hôn nhân. Em không thích quen nhau để vui đùa.Và thâm chí em còn xem tuổi của người bạn đời có hợp không?Lúc mới quen em rất thích anh ấy về cách nói chuyện rất điềm đạm và rất lễ phép với người lớn và cũng rất ưa nhìn. Lần thứ 2 gặp nhau , a ấy đã đưa e về nhà giới thiệu với bố mẹ.Và e cũng giới thiệu a ấy với ba me mình. Sau thời gian hơn một năm e đồng ý kết hôn. Ai cũng bảo e wa' trẻ. Đám cưới xong, e theo hoc 1 trường đại học mà a ấy chọn( ko phải trường e thi). Chồng e có tiền lương khá. Đủ để nuôi e đi học và trang trải cs.
Bao nhiêu chuyện lớn nhỏ, e đều nghe theo lời chồng vì e nghĩ chồng e lớn hơn và là chồng mình, nên tôn trong ý kiến a ấy.=D>.Vợ chồng e sống với bố mẹ chồng và cậu e chồng ở tp.HCM. Mới đầu e chưa quen. Vì e là cô gái mới lớn và xa ba me từ nhỏ. Nên đối với e, việc làm vợ vun vén gđ cũng thật khó khăn và bở ngỡ.Tuy xa mẹ nhiều nhưng mẹ e luôn chỉ dạy nhiều điều cho e. Từ việc nấu ăn,..... đến ứng xử. Bố mẹ chồng e vốn nổi tiếng rất khó tính.Nhưng sống dần dần e cũng quen nếp nhà.Cs cùa e cứ thế êm đềm. Vì e luôn là người vợ ngoan ngoãn.
Nhưng rồi chuyện gì đến cũng đến! Sau khi e sinh e bé xong là chồng e và gđ e xảy ra mâu thuẫn. Càng về sau càng nhiều. Ban đầu e luôn tin chồng tất cả về chuyện a ấy nói ba me ruột e hiều lầm và trach móc a ấy.( Vì ba mẹ e ở quê ạ, nên thỉnh thoảng ba me mới lên thăm e.)
Sau này, e chia sẻ với a ấy là muốn ra riêng. Lần đầu,e nói như vậy. A ấy mắng e ngay. Sau đó lại làm lành. Nhiều lần sau này, e nói. a ấy vẫn giận dữ và mắng ngay.A ấy nói e ở chung để e chăm sóc cho bố mẹ a ấy. ko dc đi đâu. Sau nhiều lần e giận và xin về ba me ruột. E nhắn tin " 2 mẹ con e ko về nữa". A ấy nói e lấy con ra dọa là a ấy ko chấp nhận. Thật sự là thế này, nhà a ấy có 3 người a e. chi 2 rồi tới a ấy và cậu e trai . Chị 2 có chồng và một bé, đã ra ở riêng. Nhà của chị 2 do bố mẹ chồng e lo hết. Còn cậu e trai có ngoại hình ko bắt mắt nên chưa có vợ. Nhưng bố mẹ chồng e xây hẳn cho 1 căn nhà hẳn hoi. Còn a ấy chưa được 1 thứ gì,kể cả ô tô cũng vay mượn tiền bố mẹ của a ấy và đã trả hết. Còn tiền mượn ba mẹ e thì chưa trả xong.Lúc lấy nhau bố mẹ chồng luôn nói là nhà sống chung của ông bà sẽ cho vợ chồng e. Nhưng sau đó , bố mẹ chồng và chồng e quyết định bán nhà nhanh chóng rồi về một chỗ xa hơn trung tâm tp xây nhà thật rộng.Bố mẹ chồng nói là e và chồng e " ĐÃ" đồng ý. E chẳng có quyền nói gì. Vì lúc bán, chồng e nói vợ chồng e sẽ sống ở 1 chỗ khác ( nhà bố mẹ chồng e cho thuê mà ko ở. Bố mẹ chồng e có lương hưu và tài sản ổn định)
Thật sự, e xin ra riêng là e muốn có cs riêng như mơ ước.Và chỉ có như vậy mới duy trì hình ảnh mẹ chồng nàng dâu tốt đẹp đc. Trc khi cưới e cũng nói với a ấy rồi.Vậy mà a cho rằng e ích kỉ cho bản thân, biết kiếm lợi lộc cho minh, này nọ.... Ở riêng, theo e thì e sẽ sống thoải mái hơn và chúng e ko bị gò bó với bố mẹ chồng, làm hì cũng ko dám, đi đâu cũng phải thưa hỏi,.......
E thật sự mệt mỏi khi sống như vậy. Ngày nào cũng như một lich trình có sẵng. Sáng dậy nấu ăn sáng cho cả nhà. chưa kể mẹ chồng ko thích sẽ chê. ( hic e còn nhỏ tuổi mà).E nấu ăn cho cả nhà, đi chợ,dọn nhà, rửa chén bát,...v.v.v . Chưa nói cuối tuần mọi người a e của bố mẹ chồng về ăn uong xong e phải dọn......Cái cảm giác là nhà mình thì đi đâu cũng muốn mua đồ về, chăm chcut1 cho nhà mình. và mua về thì nó là của nhà mình. có những khi e mua đồ về, thích thì mẹ chồng cho dùng, ko thì bà cất đi. Vậy đó.
Mua dồ ăn cũng phải cân nhắc. nhiều khi đi ngoài đường thích ăn vặt cũng phải đứng ngoài đường ăn. vì mua về phải mua cho tất cả những người còn lại. Mặc quần áo phải dài wa đầu gối, ko sát nách.,,,,,,v,v,v
Còn nhiều thứ lắm ạh. E chưa bao giờ phàn nàn,
Nói chung chồng e rất có hiếu, đến mức độ ai cũng thấy. Ko ai đc nói gì bố mẹ a ấy.....
Sau này chứng kiến chồng e cãi nhau với ba mẹ ruột e mới hiểu..... e có lỗi với ba mẽ mình....vì đã wa' tin chồng. mà giận ba mẹ.A ấy nghĩ ba mẹ e còn trẻ tuổi và e cảm thấy a ấy ko tôn trọng ba me e. Từ chuyện e khám bác sĩ về thai nhi. E sợ sinh khó muốn đăng kí sinh mổ nếu ko sinh thường được , vậy mà a ấy nhất quyết ko cho. Và e sinh khó thật, nhưng ko dc mổ vì ko đăng kí, tình hình nguy hiểm. Mẹ e lặng lẽ tìm cách cho e nên e mới dc mổ ko thì cũng nguy hiểm rồi.
Rất nhiều chuyện e luôn cúi đầu nghe chông ...... vậy mà khi e có ý kiến a ấy ko cho và mắng ngay....
Hiện tại e về nhà mẹ đẻ lần 2 , vì giận sau khi cãi nhau với a ấy .2 tuấn trôi wa ko 1 tin nhắn hỏi thăm vợ và con, e quyết định gọi a ấy. a ấy cãi nhau với e suốt nhiều ngày. Rồi vài ngày trc a ấy nói, ko dc thì chia tay đi, a ấy có người khác rồi:((. e sốc. rồi e dt cho bố chồng kể chuyện. Sau đó tình hình là vẫn chưa thấy gì.
A ấy đã nói: ly hôn cũng dc. dừng lằng nhằng để ấy còn lấy vợ khác, và con e sẽ theo a ấy luôn.
E buồn và khóc mãi. E còn trẻ và chưa bao giờ gặp chuyện sốc nào trong cs như vậy.
E rất cần lời khuyên ạ. Liệu sẽ ly hôn a chồng gia trưởng và gd chồng khó khăn?! hay tiếp tục sống với 4 bức tường như vậy( vì chồng e đi làm xa suốt, và nhà e chuyễn xa trung tâm tp lắm)