Từ khi quen a là những ngày chịu đựng đau khổ . Vừa chuyện tiền bạc vừa gái gú. Nhưng em đã cố chịu đựng để a cảm nhận dc em la 1 cô gái chịu thương chịu khó và bao dung. GD đã ngăn cản ko cho em lấy a vì biết trước cuộc đời em sẽ khổ sống trong nước mắt ( a ko nghề nghiệp lai thích chưng diện, mồm mép thì thôi rồi). Rồi đám cưới diễn ra cuộc sống địa ngục và thiên đường cũng từ đó xảy ra.


Ngày e wen a mẹ a ko như thế. Về làm dâu mới hiểu cảnh mc_nd la thế nào. Lúc nào bà cũng đối xử tốt với em ko cho em làm cv nhà ( nhà co ng gv), Sau đó là bà đi kể lể em thế này thế nọ với trong xóm. Em muốn đi chợ nấu cơm thì mẹ chê thế này thế nọ. Vậy ko phải do em lười ko làm mà là bị chê. E nhờ mẹ đi chợ giùm em để em nấu cơm chiều cho a ( vì bà hay đi chợ mua đồ về bán ). Thì bà than la số bà khổ vừa buôn bán vừa phải nấu ăn cung phụng với mấy ng ở chợ


Vô tình em biết dc những gi mẹ nghĩ mẹ lam cho em ko phải là thật lòng mẹ muốn. Chỉ vì mẹ ko muốn ai khen e cô dâu đảm thương iu chồng, Mỗi lần làm gì mà dc khen mẹ cũng khó chịu. Vậy ma ngày truoc mới wen a thoi thì mẹ luôn khen em nức nở. EM thật khó hiểu mẹ, 2vc đã lớn nhưng mẹ thường xuyên xen vào chuyện riêng 2vc. Lên p mẹ ko bg gõ cửa mà cũng ko đường đường chính chính bước vào mà chỉ đứng đưa đầu vào nhìn 1 lúc mới nc. Em thấy ko thoải mái chút nào. Nhất là mỗi bữa ăn luôn cãi nhau a luôn đá đổ mâm cơm em cố làm thật ngon cho a ăn. Chỉ vì mẹ anh nói thế này thế nọ em bày biện nấu lung tung.


Tính a hay đi đêm đi chơi lại hay dẻo mồm với ng khác phái. Dù a ko có tình ý gì hay có e cũng ko biết vì em ko ở bên a lúc đó. Về em hỏi vặn cằn nhằn thì cũng bị mẹ a nói e ghen vô cớ. Làm như thế là mất c mẹ bảo đảm nó ko có gái đâu. Nhưng nếu có thì mẹ làm sao đây chắc cũng ngồi bảo em nên tha thứ àh.


Còn nhiều chuyện mâu thuẫn vô cùng nhưng 1 tuần nay em đã bộc lộ ra hết. Trước mặt a mẹ chẳng bao giờ la em hay chữi em. Sau lưng thì có bức xúc là nhằn mình liền. trong mắt a mẹ là ng tuyệt vo72ie la đồ bỏ đi. Mà lỗi cũng do em cái tôi quá to, quá thẳng thắn ương bướng. Ai nói gì ko phải là em cãi lại ngay e thật ngu ko khôn khéo sống giả tạo.


5ngay2 nay a ko hề nói chuyện tới em ko cho em chăm sóc. Dù em cố gắng mềm mỏng . Càng ngày em thấy a càng chẳng coi em ra gì. Tiền a kiếm dc e chẳng hỏi han xin xỏ. A muốn làm gì thì làm ko bao giờ nghĩ em có vui khi a lam vậy ko. Ngày nào a cung đi tới 5h 6h sáng mới về em cũng kệ ko hỏi han nữa. Rồi về a ngủ tới chiều dậy. Tối cũng ko ăn cơm em nấu vì nói bận việc phải đi ngay. A cứ cho là em con nít hay ghen tuông. Thử hỏi co bn ng chịu dc cảnh chồng quần là áo lượt ra dg toàn đêm tới sáng ma ko buồn ko nghi?


Nhiều lần a đã đánh em tơi bời nhưng em bỏ qua hết. Mặt mài có bị bầm cũng nói dối mọi ng là do bị té. Nhưng giờ đây e hết chịu nỗi rồi khi nào cãi nhau e cung la ng bị cả gia đình a cho là em sai. Chồng nói gi cũng ko dc cãi. Cái ngày mà em ngối bị anh đánh mẹ a giương mắt nhìn em hận. Cái ngày a wen gái mẹ a giấu em em đã ghim trong bụng


Hôm nay a va mẹ a gọi dt về méc mẹ e rắng e hỗn láo mất dạy ko có cách trị em. A chịu em hết nỗi cũng la lúc em bùng nổ nhưng e ko la lối cãi lại chỉ im lặng. EM im lặng ngồi tính tiền mà a đã mượn em. Có lẽ 1time lượn lờ wtt em đã cứng cỏi hơn rút ra cho mình 1 bài học. Nên iu bản thân e sai em tệ nhưng em đã cố gắng hết sức rồi. giờ em phải sống cho em thôi, EM sẽ cố gắng vượt qua khỏi bể khổ này xme như 2vc mình hết nợ nần nhau nhé. Dù còn yêu anh rất rất nhiều. Nhưng e ko thể sống thế này dc nữa rồi.


Còn nhiều đều muốn nói ra lắm nhưng em phải dọn đồ chuẩn bị đi chùa. Sau ngày đi chùa mình sẽ li dị a nhỉ? Vì em lỡ hứa đi lên viếng bà rồi nếu ko đi bà sẽ phạt em. Đành cắn răng mà bơ bơ đi với a và gd a vậy.


Có thể các chị các a sẽ ném đá em. Nhưng chưa bao giờ em lại trở thành kẽ lì lợm tính toán tiền bạc thế này. Giờ em cần 1 chút tuyệt tình ma bao ngày qua a đã làm với em......