Chuyện của t p bắt đầu từ đâu. Phải quay lại tìn từ đâu để t có thể gỡ đc nút thắt trong lòng này. Lúc này t cần p tỉnh táo và sáng suốt nhất. Nhưng sao t lại càng rối bời thế này chứ. Một đứa lụy tình như t tìm đâu ra lí trí đây. 8 năm trước t đã mê muội rồi. Lsao đủ bản lĩnh để dứt ra khỏi anh. T biết yêu a t sẽ đau khổ. Vậy mà hết lần này đến lần khác chính t cho a cơ hội làm khổ t. Tại t. T luôn mồm nói lí lẽ hay lắm khuyên ngkhac hay lắm. Rằng trong ty ai yêu nhiều ng đó khổ. Vậy mà t lại k khuyên nổi bản thân.
Ngày hnay k phải lần đầu. Sau 8 năm yêu nhau 5 năm lấy nhau. Ngày 14.6 kỉ niệm ngày chúng t yêu nhau anh quên. Mùng 4.11 kỉ niệm 5 năm ngày cưới anh quên. Anh yêu t anh cũng k lãng mạn hay là tính anh nvay. Anh chẳng bh tổ chức j vào những ngày đó. Khi anh quên t trách thì anh lại trách ngược t. Anh bảo ai như em rảnh rỗi suốt ngày đếm ngày. Ừ t lại tặc lưỡi bỏ qua cho anh. T lại bảo là do t nghĩ nhiều quá, đòi hỏi nhiều quá. Đàn ông không giống phụ nữ đâu. Vậy mà......a đi chơi xa nhà 3 ngày. Buổi tối hm trước a còn ntin cho t nói say rượu. Bsang hsau k ntin gdien j cả. T thấy a vào fb đăng stt. 13! Thời gian như chó chạy ngoài đồng.
Linh cảm của t t chưa bh đánh giá cao hay tin vào nó nhiều. Vì t tin vào bằng chứng nhiều hơn. Nhưng k hiểu sao lòng t lúc đó rối lên. T gọi liêb tục vào máy anh k nghe. Gọi sang số khác thì nghe kiểu hời hợt. T có suy nghĩ anh đang đi ôn kỉ niệm với người y cũ. Liên tục trong đầu t đặt ra câu hỏi: tại sao ngủ dậy ở 1 nơi lạ lại nhớ đến ngày kỉ niệm 2 người đó yêu nhau. Chuyện j đang xảy ra. Tình cảm của a với tôi mờ nhạt. T nghĩ nh dằn vặt nhiều. T nchuyen với 2 người bạn gái thân. R t nghĩ mình ntn làm ck thấy ngột ngạt quá à. Hay m nhàm chán quá đơn giản quá csong chỉ có 1m ck nên ck chán. T quan tâm ck t k hiểu có j sai. Ck t đi đâu k bh ntin gdien về nhà cho vk con. Vk gọi thì nghe. Mải chơi đến nỗi vk gọi còn k muốn nghe. T trách nhiều nên bh đi đâu ck ntin lúc đi vs lúc về. T hiểu. Trong cuộc tình này. T yêu nhiều nên t khổ. Ck t k yêu t nhiều như t yêu anh ấy. Nên a ấy mới đối xử với t như vậy. Chứ 1 ng đàn ông yêu bạn sẽ k thấy phiền khi bạn quan tâm anh ta. Sẽ cảm thấy muốn đc qtam đến bạn chứ k phải khi bạn bắt thì qtam lại. T đã sai khi cứ giữ mãi anh ấy bên t phải k. Giờ t nên làm j. 30 tuổi. Lấy nhau 5 năm. Có 1 đứa con trai 4 tuổi. Và sẽ li hôn vì ck vẫn còn tcam vs ng yêu cũ ư. Nó cứ mơ hồ viển vông thế nào ấy. Còn tiếp tục thì t sẽ dằn vặt t và anh ấy mất. Cái t đòi hỏi ở a ấy là thứ có lẽ a ấy k mang lại cho t được. T thấy a ấy cũng tỏ ra ngột ngạt khó chịu vs t. Hm nay sau 8 ngày a ấy đăng stt về kỉ niệm 13 năm ngày yêu của a ấy t mới hỏi a ấy 13 là cái j. T dặn lòng rất nhiều hnay mới hỏi. 8 ngày qua t coi như k có chuyện j và vẫn rất bt với a ấy. Lúc chiều nay 2 vch còn abc với nhau. Khi hỏi t đã xác định chắc chỉ là chuyện đó thôi. Nếu a nhận 1 cách nhẹ nhàng thản nhiên t sẽ nhìn thái độ cỉa a nếu a bình thản coi là quá khứ thì t sẽ cho qua. Nhưng cái mà t nhận được là anh chối. Ck t ở bên t 8 năm t k hiểu a nhất nhg k phải k biết j về a. Vậy mà a lừa dối cxuc với t. A nói vớ vẩn ấy có j đâu. Đăng linh tinh. Ơ hay ai cũng nhảy vào hỏi. Là a đang đánh trống lảng. T biết thừa. Mặt anh tái đi. A gọi phục vụ tính tiền ăn. 2 vch đang đi ăn lẩu. Và a vừa đăng stt đi ăn vs t. T càng hỏi a càng chối. Tính anh lạnh lùng. Luôn như thế. A mặt lạnh nhạt vơid t k thèm nói vs t. Nhìn anh ng ngoài tưởng t là 1 con theo đuổi a còn a chẳng có tcam j vs t ý. Tính t thì phải ra ngô ra khoai p hỏi cho bằng được. Nthe là t dùng sai cách với a rồi phải k. K nên bắt anh phải nhận đúng k? Đến quán cafe của bạn 2 đứa t lại hỏi a. A lúc nào cũng k tình cảm với t. A ngồi 1m 1 bàn 1 cái dthoai. Còn t thì luôn khao khát tìm 1 ng luôn y mình gần mình hay thể hiện tcam với m. Caid này bạn t bảo là t nthe là k cho a không gian làm a ngột ngạt quá. T hỏi a nhất định k nói. Mặt a lúc này lì ra rồi. A cười nhếch mép với t. A tỏ thái độ bất cần với t. A để tôi độc thoại. A bảo k muốn nói. Sao phải nói với t. Đã k muốn nói đừng có ép. Thái độ giống như a đang bảo vệ ng anh yêu khỏi con yêu quái là t vậy. A bảo t đang nghĩ ntn thì nó là nthe hết k còn j để nói. Lời lẽ của a luôn cộc cằn. Dành cho t là sự thô lỗ. R anh nhận a bảo là 13 năm. T hỏi 13 năm j. A nói biết rồi có thích căn vặn nhất định p nói ra thế k. T bảo là đàn ông làm đc thì p dám nhận. A bảo 13 năm yêu. Đau. Chẳng còn từ j có thể diễn tả được cảm xúc của t lúc này. 30 tuổi cái tuổi k còn trẻ để đi theo 1 cảm xúc vu vơ nữa. Vậy mà bh t lại chông chênh ntn. T k biêtd t nên làm j qdinh ntn sống tiếp ntn với anh.
T nghĩ về nhg năm tháng đã qua. Nghĩ về anh và cô ta. Chuyện ty của họ. Chuyện ty của a và t. Chuyện tcam của t. Phải chăng quả báo đến sớm. Là tôi đã phụ 1 tấm chân tình chạy theo ty mới. Để giờ t nhận cái kết này là đáng.
Luẩn quẩn trong vòng tcam này. Giờ t phải thoát ra ntn đây.