Mấy bữa nay mình cứ suy nghĩ vấn đề này hoài, nên nhờ các mẹ wtt giúp mình với.
M hiện đang có bầu và dự sinh vào tháng 10 tới, từ trước đến giờ m vẫn nghĩ là sẽ tiếp tục ở nhà bmc như hiện nay, nhưng mấy ngày nay tự nhiên m băn khoăn quá, các mẹ tư vấn giúp m với. M kể hơi chi tiết chút để các mẹ hiểu hoàn cảnh của m nha
1. Về bản thân: M là con út trong nhà, ko giỏi về nội trợ đảm đang nhưng tự chủ về kinh tế. Gd mình ko giàu có nhưng rất hạnh phúc, đk kte' ổn định. Trước khi cưới chồng tụi m đã dự định ở riêng, nhưng do bmc m cũng ngỏ ý muốn tụi m ở chung 1 thời gian để cả nhà hiểu nhau, mà bmd m cũng muốn m ở chung để rèn giũa cho m việc nội trợ bếp núc. M thì nghĩ do bmc m đã vì chồng m mà nghỉ hưu sớm, vào trong SG để quây quần cùng con nên m cũng đồng ý.
2. Về gd chồng: Bmc mình có cs khá ổn định cả về kinh tế lẫn tinh thần, ông bà rất thương con cháu nhưng cũng rât bik cách hưởng thụ cs (ko giống bmd mình). Bmc m cũng rất hiện đại và biết thông cảm. M về làm dâu nhưng ko phải làm việc nhà gì cả, chủ yếu là đứng coi mẹ nấu ăn học hỏi thôi. Nhưng do m ko hứng thú lắm, sau đó lại có bầu nên ông bà cũng chẹp miệng bảo thôi để thời gian sau rồi dạy dỗ sau ^^ Tcam giữa m và bmc, e trai chồng, bà nội chồng đến nay vẫn khá tốt. Bmc m cũng có thể có nhiều điều ko hài lòng về m, nhưng ông bà vẫn iu thương và nhẹ nhàng, giữ ý với m. M cũng đôi khi tâm sự với mẹ về điều này điều kia, cũng bik tính mc m hết lòng vì con cái, nhưng mc m hơi tiểu thư, hay đau người và muốn được nhiều ng quan tâm. Đôi khi m cũng muốn chsoc' mc, nhưng cứ nghĩ đến mẹ m là m lại như có cái gì cản lại, vì mẹ m cũng rất nhiều bệnh hơn cả mc m nữa (bệnh tim, dạ dày, đau lưng...) mà mẹ m ít khi nào kể lắm, con cái (là m và anh m, hic) cũng thuộc dạng vô tâm nữa. Thấy mc m đau có nhiều ng quan tâm hỏi han, chồng và e trai massage, ba chồng chăm sóc chu đáo, m thấy thương mẹ m quá nên cũng hơi hờ hững dù bik như vậy là ko nên :(
3. Hoàn cảnh hiện tại: Khi m có bầu, 2 gd rất mừng và rất chiều m, m hầu như ko phải làm gì cả. Ban đầu m tính khi m sinh thì nhờ mẹ m tìm giúp 1 người ở quê lên phụ m. Mẹ m vì ko yên tâm nên cũng bảo sẽ lên ở với m 1 tháng đầu. Bmc m cũng đồng ý.
Mọi ch nảy sinh vài tuần nay, khi m ngỏ ý muốn sửa lại phòng SHC của gd để có gì mẹ m và e m lên giúp (e họ xa) ở, thì mc m bảo là "mẹ con lên thì cũng ở phòng bà thôi chứ, công năng đã tke' rồi làm sao thay đổi đc?" - như vậy nghĩa là mẹ m sẽ ở cùng bà nội chồng, bác giúp việc hiện tại, e họ m trong 1 căn phòng nhỏ chỉ có 1 giường và 1 tủ? Lúc đó m sững người luôn, vì mẹ m dù sao cũng lên đây với ý giúp chăm sóc cháu, con, ở nhà m rộng rãi sạch sẽ, có 2 bác giúp mẹ m việc nhà nữa, vậy mà...? M cố gắng lắm mới ko nói gì, chỉ tối đó m nói với chồng là "mẹ a nói thế e vừa bực m, vừa buồn ko tả được. Mẹ a có nghĩ đến việc nếu mẹ a đi ở 1 nhà xa lạ, phải ở chung với bao người, mẹ a chịu đc ko? Có phải nhà e ko có điều kiện lo lắng cho e đâu, lẽ thường con gái về nhà mẹ đẻ, nhưng bm e cũng bik suy nghĩ, ko muốn gd a xa cháu, cũng muốn e ở đây để có các dịch vụ tốt nhất, vậy mà..." (Nhà chồng m ở Sg, còn nhà md m ở VT). Chồng m cũng an ủi vài câu rồi thôi, mẹ m thì ko quan trọng việc đó (m ko kể mẹ nghe) mà bảo mẹ sẽ ở cùng phòng với m để chăm sóc, chồng m sẽ xuống ở với e trai... Nhưng chính từ ch đó khiến m suy nghĩ rất nhiều.
Trước đây m nghĩ mẹ m sẽ giúp và dạy m chăm e bé, e họ m sẽ giúp các việc lặt vặt liên quan đến e bé, còn mc và bác giúp việc sẽ lo việc nhà, dinh dưỡng... Mc m sức khỏe cũng yếu nên chắc ko thể thức đêm hay bế em bé được rồi. Nhưng từ ch đó, m lại thấy có lỗi với mẹ m. M có ích kỷ quá ko khi đồng ý để mẹ m đến nhà chồng ở (làm sao thoải mái đc) cả tháng trời, rồi thức đêm thức hôm với m? Đã vậy giờ mc lại nói thế, giống như mẹ m lên vất vưởng này nọ ấy... Trong khi gd m và cả m đồng ý ở lại vì bik ông bà nội mong cháu thế nào, cũng ko muốn họ xa cháu... Ôi càng nghĩ m càng thấy ấm ức quá đi...
mấy đứa bạn m thì ai cũng cản, bảo là 2 bên ở với nhau chắc chắn thế nào cũng có mâu thuẫn, lúc đó tcam~ sui gia tốt đẹp còn gì nữa? M ko phải ko nghĩ đến mâu thuẫn trong cách chăm con, chăm cháu, mà thực lòng m chưa trải qua nên ko lường trước được (trước giờ những mâu thuẫn trong cs hàng ngày giữa m và bmc m đều cố gắng tìm cách hóa giải theo kiểu nhẹ nhàng nhất có thể và đến giờ vẫn vui vẻ). M chỉ có plan dự phòng là nếu thấy có vấn đề căng thẳng hoặc mẹ m ko thoải mái, m sẽ để mẹ m về nhà và m cũng sẽ theo mẹ về vt luôn (lý do là mc sức khỏe yếu). Nhưng việc kia, cộng với lời của mấy đứa bạn đã từng xích mích với mc về ch chăm con làm m băn khoăn quá. Ý định tiếp tục ở nhà chồng bị lung lay dữ dội, nhưng về thì m cũng ko muốn ob nội buồn, rồi chồng m nữa, chồng rất tốt và thương m... Hjz, m ko bik làm sao nữa?
M kể hơi dài dòng chút, các mẹ cho m lời khuyên cũng như phân tích giúp m với. Cảm ơn cac mẹ.