Lời đầu tiên em muốn nói là chuyện gia đình em sẽ kể được nhìn nhận từ góc nhìn của một đứa con, và hơn nữa lại là con trai (có thể ko liên quan, nhưng em ko thể tìm một web nào để tâm sự dành cho con trai nên mong mọi ng thông cảm). Lỗi hành văn của em có thể hơi kém nữa :)


Ba mẹ em sống vs nhau đến nay là 22 năm, em 21t, là cháu đích tôn, còn 1 đứa em gái đang học lớp 9, ba mẹ em đều xuất phát từ quê nghèo lên tp, từ tay trắng bây giờ xây dựng đc căn nhà 2 tầng khá ổn + 2 nhà trọ. Em luôn tự hào về ba mẹ mình luôn chịu thương chịu khó.


Ba mẹ em luôn thương 2 đứa con em, ba em hơi nóng tính, hơi gia trưởng nên nhiều lúc hay nói to quát lớn, nhưng nhìn chung vẫn là 1 ng ba tốt, mẹ em hiền lành, biết vun vén gia đình, nhiều lần nín chịu ba em, vì thế suốt 21 năm cuộc đời em luôn thương mẹ hơn ba (hồi nhỏ ba hay quát mắng em hơi em cũng ko thích ba cho lắm)


Cho đến hôm qua, lần đầu tiên em cảm thấy thương ba ghét mẹ đến như thế


Hôm qua cả nhà em có lên quê, ba em uống hơi quá (nhưng vẫn cứ nói là ko say), ba em chở mẹ em về (em về trước vs họ hàng). Ba kể ba chở mẹ mà mẹ cứ nói này nói nọ, trách móc, nói luôn lời, và bắt đầu từ đây. bắt đầu từ đoạn này em kể lại lời ba nói, trời lạnh ba em dừng xe mang thêm áo cho ấm, mẹ em hỏi : có về k, sau đó mẹ em thả ba em giữa đường(cách nhà tầm 4-5km), mẹ em về xong đi làm luôn, ba em phải đt nhờ ng khác đến đón về. Lúc này ba em đã khóc....


Cuộc đời em chỉ thấy ba em khóc 2 lần, vào ngày bà nội mất và hôm qua, em thực sự sợ và thương, ng ba run run. Từ đây ba kể ra nỗi khổ suốt hơn 20 năm chung sống. Ba ns mẹ sống vì tiền, sống cho bên nhà ngoại, còn nhà nội ko quan tâm, ông nội đau mẹ ít quan tâm, bên ngoại, ông và có đau gì mẹ đều sốt sắng lên thăm. Ông nội mất, mẹ chỉ cầm 1 tr về lo, ba em cắn đau mượn tiền họ hàng về lo tang, ba chửi rủa mẹ thậm tệ, ném nát nồi cơm, nồi canh, nói sẽ đập tan cái nhà nay chỉ để 2 ae em nguyên lành, ba quyết ly hôn, cho 3 mẹ con em mọi thứ, ba ko cần gì về quê . Em phải quỳ xuống cầu xin ba nguôi giận, đừng đánh mẹ, ba ko nói, nhưng có lẽ cũng chấp nhận, nhưng cứ mỗi lần có 2 ng trong nhà, ba lại chửi rủa mẹ


Em con trai, khá lỳ mà cứng rắn, em đã khóc cả đêm em đã suy nghĩ, ko ngủ đc. Sáng dậy, ba đã sửa nồi cơm, lau dọn nhà, nhưng mẹ đi làm về ba lại tiếp tục chửi rủa chết sẽ mang nỗi căm thù này đi theo. Em can ngăn và nói vs 2 ng rằng ba mẹ hãy ly hôn đi....


Hiện tại em rất mệt, cứ khi nào có 2 ng trong nhà em lại ra ngoài, sắp tết, bạn bè về quê hết nên em ko biết đi đâu. Tết này nhà em coi như ko có, em định qua nhà bạn ở qua tết sau đó về học hành bt, để 1 thời gian cho ba mẹ suy nghĩ và quyết định. Nếu ly hôn càng tốt, em gái em có yên tĩnh để thi vào cấp 3, em thì 21t cũng ổn định mà học hành đc. Nếu ko ly hôn đc, em nghĩ sẽ sống ko đc bao lâu, em sẽ chuyên ra ở trọ vs thằng bạn, em ko thể sống trong nhà này đc nữa. Điều có thể ngăn những hành động của em chỉ có thể là em gái em, sắp thi vào cấp 3, nó là ng chịu ảnh hưởng nhiều nhất....


Đến đây chắc mọi ng cũng hình dung ra cs hiện tại của em, mọi ng có thể chửi, có thể rủa em nhưng em mong 1 vài ng nào đó hiểu hoàn cảnh và cho em một lời khuyên, 1 hành động bây giờ chứ gắn kết lại ba mẹ là điều ko thể. Em xin cám ơn mọi ng đã dành thời gian đọc tâm sự.


Chúc mọi ng một cái Tết vui vẻ mà hạnh phúc :)