Câu chuyện kể ra cũng rất dài dòng nhưng vấn đề chính tựu chung lại là tiền bạc. Em xin trình bày như sau:


- Em và chồng quen và yêu nhau từ năm học lớp 10, yêu được 9 năm thì cưới, sắp cưới được 2 năm và con em cũng đã được 7 tháng.


- Em là đứa con gái yêu không vụ lợi, tính toán, không quan tâm đối phương giàu hay nghèo, vì ngày yêu thì vẫn là học sinh.Sau này khi đến nhà, thấy nhà người yêu bố mẹ ly dị từ khi anh ấy còn nhỏ nên càng thương hơn, nhà người yêu cũng không khá giả gì. Nhà em cũng vậy. Dù em có bố mẹ nhưng kinh tế cũng gọi là đủ ăn đủ sống thôi.


Người yêu em học cấp 3 rát nghịch ngợm, cũng từng đánh nhau, trốn học, cắm xe (đạp).Trong khi đó em là một bí thư đoàn năng nổ, tài năng( em không nói quá), em có trong ban chấp hành đoàn trường của một trường cấp 3 nổi tiêng nhất nhì thành phố, tên em trong giới hoạt động đoàn đội thành phố từ hồi em học cấp 2 không còn xa lạ gì, em cũng khá xinh gái. Yêu anh ấy, em bất chấp mọi khuyên ngăn của bạn bè, và em cũng đã khá thành công khi giúp anh ấy thay đổi, trở lại chăm chỉ học tập, tránh xa thói xấu, để được nhà trường và thầy cô bạn bè công nhận....Nói thế để biết rằng em yêu chồng em...


- đến năm đại học, nhà anh ấy chỉ có mẹ lo kinh tế, là kiếm tiền bên ngoài chứ cũng không làm công ăn lương nhà nước hay công ty gì cả, bên nội cũng có bà cô giúp đỡ tiền học của 2 anh em chứ ông bố cũng chả thấy mặt mũi. do làm ăn thua lỗ, nhà anh ấy phải bán nhà rồi đi thuê nhà, sau này mới dọn về ở cùng bà ngoại.anh ấy bắt đầu tìm cách kiếm tiền bên ngoài. hồi đấy có người giới thiệu cho làm cầm trang bóng đá, anh ấy chỉ làm chứ không chơi. nhưng có mấy khách thua nhiều nên chạy, anh mang nợ với nhà cái rất nhiều tiền. hồi lên đại học, em bắt đầu đi làm thêm, trước đó cũng tích góp được chút it, tất cả lại dồn cho anh ấy trả nợ...xe máy của anh ấy cũng bán...


- sau khi tốt nghiêp, anh có người quen giới thiệu làm công việc xuất nhập khẩu hàng đông lạnh chuyên giao đi cửa khẩu trung quốc, thời đó làm ăn được 1 tháng itts nhất anh kiếm được 10tr, nhiều nhất 50tr, và hơn.anh bất đầu ngỏ ý muốn lấy em và sẽ tìm mua nhà. Em cũng đã có công việc ổn định. tuy nhiên biên giói cấm biên hàng đông lạnh, công việc lại tạm dừng khiến ngy em lại nằm nhà chờ đợi. Tuy nhiên em vẫn quyết định cưới. lễ cưới diển ra đầy đủ, tuy không được bằng người nhưng cũng vẫ hơn rất nhiều người. Em cũng chả có phân vàng hồi môn nào của 2 bên gia đình. tiền mừng cưới vừa đủ thanh toán tiền cỗ nhưng... lúc đó cái thằng mà chồng em nợ tiền làm bóng đá lại đòi tiền, nó đến nahf chồng làm loạn lên ( bọn em thuê nhà riêng), vậy là phải trả cho nó một nửa, nợ lại chỗ tiệc cưới 1 nửa tiền. Đời em bắt đầu chuuoix ngày nợ nần từ đây, lấy chồng rồi thì chuyện của chồng là chuyện của mình, tất cả tiền lương làm được , rồi vay bạn bè cũng đem cho chồng trả nợ, vậy mà vẫn chưa trả hết.Chồng em cũng ân hận lắm nhưng biết thế nào, gia đình không có điều kiện nên chả giúp đỡ gì được..đến khi em có bầu, không biết bao lần chảy nước mắt vì cả 2 vợ chồng chỉ còn mỗi 20k trong túi, không biết ăn gì, mai ăn gì mà ngày lĩnh lương vẫn chưa đến. Rồi em nghĩ ra cách mua hàng trả góp, rồi bán đi lấy tiền trả những khoản nợ có lãi của chồng em. cũng dần dần ổn. nhưng lương lúc đó của 2 vc cộng vào là 8tr, trả nợ 8tr4 1 tháng + 1tr3 tiền nhà 1 tháng chưa kể ăn uống sinh hoạt, em lại mang bầu.Cuộc sống lại vô cùng bế tắc, em lại tiếp tục vay trả góp để trang trải... cũng dần dần ổn đến khi em sinh xong, tiền mừng con, tiền bảo hiểm, ngoài mua sắm những thứ cần thiết cho con, vật dụng gia đình cần thiết cho một đứa trẻ, ngoài ra lại trả nợ cho chồng và các khoản trả góp hàng tháng. Cũng dần dần ổn dến khi lại có một khoản nợ nữa từ hồi chồng em đi làm xuất hiện, 138tr vợi người đang nuôi con nhỏ, nhà đi thuê, nợ nần chồng chất như em các mẹ sẽ làm gì, lại vay lãi trả ngta vì nó đã gí súng vào đầu chồng em rồi...bây giờ thu nhập 2 vc 10tr8 1 tháng, con nhỏ 2tr tiền sữa bỉm, tiền nhà 1tr6, điện nước ăn uống 1tr, tiền trả góp và lãi 19500k, vậy là em thiếu 13300k mot thang, lai vay cho nay tra cho kia, den gio thi het nguoi vay roi...Đời em thật sự chưa bao giờ đen tối thế này, lâu lắm rồi không mua được 1 cái áo mới để đi làm, tóc cắt 20k chứ không phải 150k tiền công rồi rất nhiều thứ em phải hy sinh...


- Nhưng em yêu chồng em, chồng em cũng yêu em, cũng không tệ bạc gái gú gì, cũng biết chăm con yêu vợ...


- Nhưng cứ thế này mãi, con em, tương lai nó sẽ thế nào, nói dại có ốm đau bệnh tật cũng chả có tiền chữa. Ngta nghèo có thể bát đầu từ con số 0, còn em bắt đầu từ số âm, mà không biết bao giờ mới về không. Lắm lúc em nghĩ bỏ chồng để có tiền lo cho con, ko phải vì được chia cái gì, vì làm gì có gì mà chia, mà là để không phải lo cho chồng nữa, tập trung lo cho con. Nhưng em thương chồng, ko thể bỏ chồng trong lúc khó khăn, thương con còn bé mà bố mẹ bỏ nhau, con sẽ không phát triển tâm lý toàn diện. Nhưng em bế tắc quá, em phải làm sao bây giờ???


Mọi người làm ơn cho em lời khuyên hay chí ít là lời đọng viên, em mệt mỏi lắm rồi