Thật sự tôi chỉ muốn kết thúc mọi chuyện ngay trong lúc này nhưng tôi cần chuẩn bị cho sự bắt đầu trước khi tôi kết thúc.


Chuyện bắt đầu từ khi tôi và chồng tôi yêu nhau nhưng mc tôi nhất định kô cho cưới vì tôi nhỏ bé "kô biết có đẻ đc kô"(tôi 40kg trong khi chồng tôi cao 1m78 nặng 74kg). Chúng tôi làm đủ mọi cách nhưng ko có kết quả và cách cuối cùng là về sống chung với nhau và tôi có thai. Đau đớn thay mc tôi lại bắt tôi phải bỏ,đến lúc này thì tôi cũng kô còn hiểu lý do.Chồng tôi kô chấp nhận.Mc tôi lừa,bảo đưa tôi đi khám thai rồi bà đút tiền cho bs tiêm thuốc mê cho tôi để phá thai.Đến khi tôi tỉnh dậy thì mọi chuyện đã rồi.Sức khỏe kiệt quỵ,tinh thần suy sụp,tôi căm hờn con người tàn nhẫn và độc ác kia.Lúc đó tôi nghĩ bằng mọi giá chúng tôi phải cưới đc nhau để sau này khi già yếu nằm 1 chỗ mc tôi sẽ phải trả giá.Tôi tiếp tục về sống với chồng và chôn chặt mọi đau đớn trong lòng.


Sau 3 năm chồng tôi gây quá nhiều sức ép nên mc tôi đành phải chấp nhận cho cưới.Tôi lại bắt đầu mang thai.Trong suốt thời gian tôi mang bầu mc tôi kô hề quan tâm, ấy thế mà đạo đức giả toàn khoe với hàng xóm là thương chiều con dâu lắm.Có lần bà đi chơi về mua 1 thùng sữa chua,về đến đầu ngõ đã khoe với hàng xóm "con Linh nó chửa thích ăn sữa chua lắm,tôi mua thế này về cho nó ăn dần" Thực ra khi về bà nói với tôi:"Mẹ mua sữa chua trên tận Ba Vì rẻ lắm, con có ăn thì đưa tiền cho mẹ còn kô thì mẹ thì để lại cho người ta" Tôi bảo thôi mẹ để cho ai thì để chứ con cũng kô có tiền mà ăn.


Mỗi ngày tôi đều như tội nhân,bị mc chửi mắng suốt ngày,khi thì cái khăn lau để kô đúng chỗ,lúc thì cái chiếu để nằm chứ kô đc dựng,lúc thì cái chổi để ngược chiều... Ôi trời,cả ngày tôi chẳng khi nào hết tội.Bà luôn chửi bới và đuổi tôi ra khỏi nhà có khi chỉ là tội chưa kịp chuẩn bị nước tắm cho bà.Nhiều lần chồng tôi can thiệp nhưng :"Cái thằng kh