Em mới về làm dâu được nửa năm. Nhà chồng em có 2 anh em, chồng em là út. Vợ chồng em mới lấy nhau thì chồng em mở thêm quán kinh doanh ngoài, em làm NN, nói chung 2vc em thu nhập tàm tạm, chưa có em bé nên cũng ko vất vả lắm.


Gia đình em ở cùng bmc và anh chị chồng đã có 2 thằng con trai ở tầng 2, em ở tầng 3. Ở trên phố, nói chung như vậy là chật nhưng bmc vẫn cơi nới cho chúng em sinh hoạt riêng được hết.


Có điều, tính khí và cách ứng xử của anh chị chồng làm em rất băn khoăn, và thấy phiền lòng vô cùng. 2 anh chị này làm tự do, thu nhập thấp, 2 con vẫn có ông bà nội chu cấp thêm. Tính hẹp hòi, thấy nhà em có cái gì cũng để con lên xem, rồi nói lung tung làm lũ trẻ "vui miệng" cũng nhại lại theo bố mẹ. Bmc em thì vốn ko thích con dâu cả, em cũng đã có lần chứng kiến chị ta cãi nhau tay đôi với bố chồng.


Phần em, em ko có thái độ gì với gia đình nhà anh trai. Em là dâu mới, và em xác định ở đây, chứ ko can thiệp quá sâu đến đời sống riêng của cả bmc lẫn nhà anh chồng (vì vc em ăn riêng).


Có việc này làm em cực kì bức xúc, ức chế và đau lòng. Em mới đi công tác 10 ngày về, quán xá chồng em thu vén, về nhà kiểm lại tiền hàng thì mất, con số lên đến hàng chục triệu. Điều lạ lùng nhất là ko thể có kẻ trộm vào nhà, vì hoàn toàn có chị dâu - anh chồng và lũ trẻ ở nhà (nghỉ hè rồi mà. mẹ ở nhà trông con). Em đã kiểm soát lại toàn bộ, và chỉ hụt đúng khoản tiền này cất trong tủ. Tủ nhà em thì ko có khóa (sơ sểnh), khóa nhà thì chồng em lại để ở tầng 1 (sơ sểnh tiếp theo).


Một mất mười ngờ, của đau con xót. Đây là lần đầu tiên em cảm nhận thấy sự ác ý, nhất là sự ác ý đến từ người trong gia đình.


Điều em đau lòng nhất là, tiền thì đã mất, em cũng ko truy cứu được (vì đã mất rồi), nhưng những ngày tháng tiếp theo, chúng em còn phải sống ở đây, phải đối diện với những người ko tốt (vì cứ giả như ko có chuyện này, thì họ luôn soi mói 2 vc em, ăn gì mặc gì, đi lại ntn... em vốn là đứa trẻ trung, đi lại suốt ngày, công việc phải quần áo nọ kia nữa....)...


Lần đầu tiên thấy chồng em thất vọng, buồn chán, nhất là từ phía gia đình chồng, nhìn chồng khóc mà em xót lòng lắm.


Mẹ chồng em thì thương con lắm, cũng ko bênh gia đình kia, cũng đã từng bị con trai cả "móc" tiền rồi, nên bà ko lạ lùng lắm với việc xảy ra của nhà em vừa qua.


Case nhà em như thế, các chị đã từng trải qua, hay có thể chia sẻ gì với em ko. Để em có một phản ứng nào dễ chịu sống còn về lâu về dài, chứ cứ nghĩ đến là em muốn 2 vc ra ngoài thuê, ko bao giờ muốn nhìn thấy họ nữa.