Em rất thường theo dõi những tâm sự của mọi người, nhưng chưa bao giờ em nghĩ sẽ là người viết những tâm sự của mình ở đây.
Em viết ra, có thể mọi ng sẽ ném đá em, nhưng xin mọi người, hãy chia sẻ với em... em bế tắc quá!
Em năm nay 22 tuổi, chỉ học xong cấp 3, hiện giờ em đang làm công nhân cho 1 cty của Nhật. Chồng em 28 tuổi, nghề nghiệp cũng như em. Tụi em cưới dc 2 năm, có 1 bé trai 6 tháng tuổi.
Từ khi quen chồng em cho đến nay, em cứ nghĩ em yêu chồng rất nhiều. Tụi em yêu nhau 4 năm mới cưới, trong suốt 4 năm đó, em và chồng rất chung thuỷ với nhau. Nhưng em ko hiểu vì lý do gì, từ lúc có thai đến tận bây giờ, khi mọi thứ đã dần ổn định, em lại cảm thấy mình ko còn muốn ở chung với chồng nữa. Em đã cố gắng làm tất cả mọi việc, vì ko muốn gd tan vỡ, nhưng đều ko hề có kết quả.
Bản thân em, em biết em chưa phải là ng vợ tốt. Nhưng chồng em, anh ấy rất ích kỷ. Mỗi cuộc nói chuyện, anh ấy luôn tìm cách đổ lỗi cho em. Cho dù chuyện đó anh ấy sai rành rành, thì em cũng đừng bao giờ nghe dc tiếng xin lỗi. Nhất là khi em bức xúc chuyện gd chồng, chỉ cần nhắc đến gd anh ấy, thì gần như lần nào anh ấy cũng nổi điên với em.6 năm yeu nhau, sau mọi cuộc cãi vã, đều là em làm lành truoc.
Anh ấy ko phải laf ng giỏi nói chuyện, chưa hề nói lời ngọt ngào với em, điều đó em chấp nhận dc, nhưng cả hành động anh ấy cũng chẳng có. Anh lúc nào cũng lấy bản thân mình lên truoc em và con.
Con đến nay dc 6 tháng, nhưng anh chưa biết phải chăm con làm sao. Mọi việc đều tới tay em. Từ ngày sinh đến giờ, 1 ngày em chỉ ngủ dc 4 tiếng. 1 tháng ở cũ nhà chồng, em bị trầm cảm gần như bị mất sữa. Không ai lo lắng tới mẹ con em. Có lo, chỉ lo cho có mà thôi.
Gd anh ko khó, nhưng mọi ng coi em như ng dưng. Em bệnh, em sinh con, con em bệnh nằm bv 1 tuần cung chua bao giờ có ai đi thăm. Ngay cả ba má chồng em cũng vậy. Họ khi dễ gd em ra mặt. Mẹ em sợ em khổ, nên rất hay gửi đồ về biếu gd chồng, nhưng lần nào cũng vậy, họ tìm cachs quăng đi, có khi thì sau lưng em, có khi thì trước mặt. Em nhìn vậy mà đau lòng, thương mẹ..
Mọi thứ ở nhà chồng tụi em đều phải trả tiền chứ chưa ăn ko của ai 1 cái gì. Em luôn quan tâm chồng, chỉ cần em thấy anh ấy gần hết tiền, thì em sẽ tìm cách đưa tiền cho anh ấy xài. Nhưng anh thì chưa bao giờ qtam đêns em. Có khi em mượn tiền, chồng còn ko cho.
Dạo gần đây em có tình cảm với 1 nguoi. Em biet điều đó là sai trái, nhung em ko thể kiềm chế dc. Ng đó cungz yêu em, qua cách mà a ta quan tâm. Em và ng đó chưa làm j quá giới hạn cả, nhưng carm giác mà em có với ng đó, e chưa từng có với chồng. Ng đó luôn khuyên em hãy cho chồng 1 cơ hôi. Và em đã làm theo... nhuưng với chồng...anh lại cho rằng em sai, em quá cầu toàn. Em muốn về ngoại 1 thời gian để suy nghĩ, anh cungx ko cho.
Em phải làm sao đây mọi người?
Thực sự với chồng, tình yêu em đã hết. Mọi ng ai cung bảo em nên chia tay, vì những chuyện mà chồng và gd chồng đã làm, em có cố gắng cungz chỉ tự làm tổn thương mình thêm. Nhưng chồng em ko chấp nhận chuyện đó.
Hiện giờ em thật sự rất muốn ly thân với chồng 1 thời gian, ko phải vì em có tình cảm với ng khác, chỉ là em muốn thử cho chồng thêm 1 cơ hội để anh suy nghĩ lại những j anh với em. Vậy mà chồng cũng ko cho..
Em phải làm j đây mọi ng? Anh càng làm vậy, em càng thấy nghẹt thở và càng thêm chán nanr a thêm...
Chuyện em có tcam với ng khác, nếu chồng em thực sự hiểu vấn đề và có thể qtam em thêm thì em sẵn sàng từ bỏ thứ tcam đó. Vì vậy mong mọi ng đừng ném đá em..