Tôi đã đọc nhiều chia sẻ của anh chị trên diễn đàn , có những câu chuyện tôi tin , có những câu chuyện tôi ko tin . Dù có tin hay ko nhưng khi theo dõi và chờ đợi 1 bài viết , tôi đọc những dòng chữ kiểu như đã trải qua cảm xúc của nhân vật và tôi khóc . Nên tôi cũng muốn chia sẻ về câu chuyện của mình , để cho các anh chị nhất là các chị sẽ thấy được ở đời chuyện gì cũng có thể xảy ra , người tốt và người xấu đôi khi rất mơ hồ . Câu chuyện có thật nhưng vì những lý do nên tôi phải đổi tên,tôi chỉ hi vọng các bạn có thể đọc chia sẻ và đừng có suy nghĩ về cuộc sống tiêu cực giống như tôi,vì khi tôi quyết định mở lòng với câu chuyện của mình thì có lẻ tôi đã có nghị lực để bước tiếp.


Ps :(nhửng câu nói của tôi củng đã bị ảnh hưởng rất nhiều từ bài viết của"Dung" trong bài viết "tạm thời chưa đặt tên " cám ơn c nhờ bài viết của c,em có đủ quyết tâm viết ra tâm trạng của mình.Và câu chuyện của tôi có phần đầu rất giống c,nhưng kết thúc thì có lẽ c là người hạnh phúc và may mắn hơn e.


@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-@};-


- Tôi không cha,mẹ sinh tôi ra trong hoàn cảnh éo le của phụ nử,ba đầu của tôi là ba của anh,chị tôi mới đúng,mất khi mẹ tôi 23 tuổi,cái tuổi đẹp nhất của người phụ nử khi có gia đình.Ngày ấy nghe ông bà ngoại nói lại,hồi trẻ mẹ tôi rất đep,mà phụ nử đẹp thì thường hồng nhan ......,quả đúng thật.Ba đầu tôi mất,khi anh hai tôi tuổi và chị 3 tôi còn nằm trong bụng mẹ.Số mẹ tôi khổ,vò võ nuôi con,nhưng vì mẹ tôi đẹp vẻ đẹp của người phụ nử co gia đình đằm thắm,mặn mà ba đầu tôi mất,khi mẹ còn quá trẻ nên rất nhiều người đàn ông,chưa có gd,và cả có gđ đến tán tỉnh rất nhiều.Trong đó có ông,người ba ruột của tôi.Khi chị 3 tôi nên 5,củng là lúc mẹ tôi mang bầu tôi,không trách mẹ được vì phụ nữ yếu đuối,cần có 1 bờ vai che chở,chỉ trách cuộc đời mẹ tôi lại lựa ông,ba của tôi 1 người đã có gđ,ông theo mẹ từ rất lâu,từ khi mẹ chưa có gđ,tới khi mẹ có chồng ,ông mới lấy vơ.Và khi ba tôi mất thì ông lại tiếp tục theo mẹ.Tôi sinh ra trong hoàn cảnh không được gia đình đón nhận.ba mẹ của ba tôi ,anh,chị,em tất cả mọi người trong gia đình ba tôi,tất nhiên có cả người vợ danh chính ngôn thuận của ông,đã không đễ mẹ tôi sông yên ổn,phải thôi vì mẹ tôi có lỗi mà,họ ép mẹ bỏ tôi,đụng xe cho mẹ tôi té,,....nhiều lắm,nhưng chắc ông trời thương tôi lên mẹ tôi vẩn không bị sảy thai.Mẹ sinh tôi ra trong nước mắt,nước mắt của ân hận và nước mắt của người mẹ thương con,không lỡ bỏ núm ruột của mình.


- Năm ấy mẹ 28 tuổi