Mình lấy chồng đc 2 năm và đã có 1 bé gái 8th. Trv con ngoan đủ để mẹ yên tâm đi làm.


Mình lấy anh khj cả 2 đều đã ổn định mọi thứ. Mình là nhân viên văn phòng, kinh tế vững. Anh là chủ nhiệm xây dựng, thú thật đến h mình cũng ko thể biết đc tình hình tài chính của chồng m ntn mặc dù m đã nói chuyện rất nhiều lần về vấn đề tài chính gia đình. Thế nhưng giờ đây, càng ngày mình càng cảm thấy nghi ngờ về mục đích đi tới hôn của chồng mình.


Quen nhau 5 năm, sau 2 năm đầu quen nhau mình phát hiện anh ấy đang có ng yêu. Mình chủ động cắt đứt liên lạc. Sau đó 1 năm, anh chủ động liên lạc lại rất nhiều lần và muốn làm bạn. Sau đấy 1 năm thì mình và anh dẫn nhau về gia đình 2 bên giới thiệu. 1 năm sau đó thì cưới.


Trong thời gian mình mang bầu, anh đi công tác vì công trình nằm ở tỉnh, thỉnh thoảng mới về 1-2 tuần nhưng chuyện vợ chồng cũng ko đc như trước. Và rồi 2-3 lần liền mình phát hiện chồng mình đi xem phim (phim mà 2vc đã đi xem) nhắn tin, chat chít tán tỉnh yêu đương vs người con gái khác. Mình buồn ko nói năng j, vác bụng bầu đi thẫn thờ trên đường. Anh chạy theo thề thốt là chưa có bất cứ chuyện j xảy ra và hứa hẹn là ko thế nữa.


Mình nhịn. Thật sự quãng thời gian mình mang bầu. Mình khóc rất nhiều. Ở cùng nhà là cô em chồng, cũng vô tâm vô ý như thế. Bầu to vượt mặt mà 7-8h tối mình đi làm về em chồng cũng chưa thèm về, mình lại lụi cụi nấu cơm, dọn nhà chờ cô ấy về ăn, để phần riêng cơm hôm sau cho cô ấy mang đi làm ăn. Cứ như thế ròng rã đến khj mình sinh, ec mình chưa nấu cho mình ăn đc 1 bữa nào, ko mua đc bất cứ đồ gì về nấu. Và hiển nhiên, ko đóng góp bất cứ đồng nào vào chi tiêu gia đình.


Sinh con xong, mc mình lên 2 tháng chăm con dâu và cháu. Mc m ko quen ở điều hoà. Mình sinh con vào mùa hè, lại còn tức sữa nên đêm nào cũng vã mồ hôi như tắm, ướt sũng tóc tai và quần áo nhưng nào dám kêu. Quạt ko dám bật to vì con mới sinh. Ngồi ăn cơm trưa, trời nóng cũng chỉ dám mở cửa, bật quạt phải quay về phía mc nữa cho mc đỡ nóng, mồ hôi tứa ra. Mình lau vội thì bà bảo mẹ có cấm con bật điều hoà đâu mà phải khóc (trg khj mình ko khóc và bà bảo là bà ko chịu đc đh). Ăn bữa cơm mà phát nghẹn. Bà còn bảo lẽ ra bà ăn 2 bát nhưng vì mình bà ko nuốt đc nên bỏ đũa. Đi vào phòng khóc. Nói thêm là mình sinh con lần đầu, đã biết j đâu, đẻ thường rạch 7cm bị tiêm kháng sinh nên ngày đầu sữa chưa về. Mc thì được thể nhìn mấy chj cùng phòng sinh tập 2 cả rồi quay sang mình thở dài nhìn ngao ngán vì m ko biết cho con bú. Rồi chẳng hề khách đến thăm m hay thăm mấy chj giường bên, bà cứ ngồi góp vui "đây chẳng có sữa" làm mình nghẹn cứng cổ, nuốt nước mắt vào trong.


Đã vậy, chồng còn ko hiểu cho m lại còn bắt m sang xin lỗi mẹ. Nuốt cục ức vào trong sang nhận hết mọi lỗi lầm về m (dù m chg hiểu m có gì sai) cho êm cửa êm nhà.


Chồng m thỉnh thoảng đi tiếp khách, nhậu nhẹt anh em bạn bè nhưng hẹn giờ về mà mãi ko thấy về. Đỉnh điểm 1 lần đi nhậu về đầy mùi rượu ra ôm con ngủ. M ko đồng ý bảo đưa con m bế vào giường thì ông ý túm mạnh cổ tay mình (lúc ý đang rất đau vì bị viêm bao gân). M đau quá hét lên và chạy vào giường ngồi khóc. Chồng m hùng hổ đi vào quát m rồi còn tát m 1 cái. Bữa đấy m đòi về, gọi mẹ đẻ sang đón về nhưng mẹ ko cho về. Mẹ sang phân giải một hồi. Sau đấy 1 tuần liền m ko nói năng j vs chồng m.


Con đc 4 tháng, m lại phát hiện chồng m nhắn tin chat chit ngựa quen đường cũ. Nản.


Chuyện vợ chồng: từ khj ra mắt 2 bên gia đinhf, đặt vấn đề cưới xin, vc m có qh trc khj đám cưới. Chuyện vợ chồng khá ổn nhưng từ khj m bầu và nhất là sau khj m sinh tới h, m cảm giác như chồng m làm cho xong chuyện, nhanh nhanh chóng chóng. Và mấy tháng gần đây chắc mỗi tháng vc gần gũi nhau đc 1-2 lần. M có đem ch này ra nói chuyện vs chồng thì chồng m kêu do thời gian này cv bận rộn, căng thẳng nên vậy. Nhưng thề là hơn 1 tháng bay 2vc ko đụng đến nhau mà chồng m cg chg đòi hỏi. Thật sự là m cũng chg còn ham muốn ch đó vs chồng m nữa.


Tài chính gia đình thì như m có nói, m ko biết đc thu nhập của chồng m. Từ khj m bầu đến bây h, chợ búa cơm nước đều tự m chi. Hồi nghỉ sinh chưa có bảo hiểm thì nhờ mẹ đẻ. Mình nói gắt mấy lần thì chồng m đưa cho mẹ m được 10tr coi như nhờ mẹ đi chợ. Còn đâu ko bao h chủ động đưa cho m bất cứ đồng nào để m mua lặt vặt gia đình. Mình còn phải nói "hay là đến cái BVS e cg phải nhờ anh mua" nữa thì chồng mới đưa cho m 2 lần, mỗi lần 2 tr.


Chồng làm xây dựng nên cần vốn nhiều. Tài chính m trc khj lấy chồng cũng vững nên những lúc chồng cần m cg cho vay. Tổng h cũng phải 500tr nhưng chưa 1 lần thấy chồng m đề cập đến ch trả mặc dù trc khj cưới m đã nói rõ số tiền đó m để dành cho bố mẹ m. Con gái đi lấy chồng là của nhà chồng nên all những j tích cóp đc trc khj cưới m đã nói rõ là báo hiếu bố mẹ đẻ. Vậy nhưng h chồng m cứ lờ đi mỗi lần m nói đến.


Tâm trạng hiện h của mình ư? Chán. Cứ nghĩ cảnh ko lấy chồng thì bố mẹ buồn. Lấy chồng gặp phải hoàn cảnh như m hiện h thì mình nản. Ko dám nói cho bố mẹ biết. M đã đề nghị ly thân nhưng chồng m lờ đi. Có ngồi xuống nói ch vs nhau 1 lần nhưng sau khj m nói hết ra sn của m, ko thấy chồng nói thêm điều j.


H mình cứ vất vưởng suy nghĩ chồng m lấy m như 1 sự lựa chọn an toàn, cả về suy nghĩ (vì chồng m biết m sẽ ko bao h có sn ngoài vợ ngoài chồng), thu vén đc cho gia đình, tài chính ổn định nên chồng sẽ ko phải lo chu cấp, và số tiền vay m trc đây cg sẽ ko cần phải suy nghĩ nữa.


Chán quá. Chg muốn tiếp tục mà cg chg dám dừng lại.


Mong đc cả nhà chia sẻ, phân tích đúng sai cho m với.



Gởi từ ứng dụng Webtretho của xoanquay


Gởi từ ứng dụng Webtretho của xoanquay