Em năm nay 25 tuổi, em quen ck 2 tháng thì cưới đến giờ hai đứa cươis nhau dc 6 tháng rùi. Nhưng thật sự em cảm thấy mệt mỏi vì cuộc sống hôn nhân nếu như không nói là hối hận. Ck em 42 tuổi hơn em 17 tuổi và đax có một đời vk và một cô con gái 7 tuổi. Trc khi gặp em anh ý đax li hôn dc gần 3 năm rùi. Không phải là em tự đe cao mình đâu ạ, nhưng em là hoa khôi của một trường đại học và sinh ra trong một gia đình cơ bản nên dc rất nhiều người theo đuổi và anh là một trong số đó! Có lẽ em có tình cảm đặc biệt dành cho anh vì anh là người hiền lành và rất thật thà. Quen anh em bị gia đinh và mọi người phản đối kịch liệt. Nhưng khi nghe câu chuyện của anh và biết dc sự tổn thuơng của anh về mặt tình cảm nên em rất thương ck em bây giờ ( ngoài lề chút đos là anh li hôn vì vk anh bồ bịch rùi coi anh và bm ck ko ra gì cả trong cùng thời điểm đó thì bố anh lại bị ung thư giai đoạn cuối nữa) mỗi lần nhắc đến gia đình thì ánh mắt ck em lại buồn rười rượi, em đã định chia tay khi gia đình em gay gắt bắt em ko dc quen anh vì em sợ anh lại tổn thương vì em lần nữa. Nhưng mỗi khi gần anh em cảm thấy hp và ấm áp nên em đax bất chấp tất cả để quyết định lấy anh. Cả gia đình em khóc và buồn khi nghe em nói sẽ cưới anh dù bm hay mọi ng có phản đoois. Bm e đành chiều theo ý con gái và một đams cưới hoành tráng diễn ra. Tuy là anh cưới vk 2 nhưng lại làm hoành tráng hơn lần 1( e nghe mọi ng nói thế). Một đám cưới ngoài trời và ở bể bơi của một ks 4*, phòng cươis đặt tk riêng.tuần trăng mật nc ngoài. Nhưng thật sự ngoài ty thôi chưa đủ để hp, và những điều bm e nói thật đungs. Con gái anh ở với mẹ và cuối tuần mí sang bên nhà nội chơi ( nhà vk cũ và nhà ck em rất gần nhau cách 300m) và rùi mọi ng vì nghĩ cháu thiệt thòi vì bm li hôn nên rất là chiều và em cũng ko ngoại lệ. Nhưng từ ngày ba lấy vk con bé dường như hay tủi thân sang bên nội 2 ngày thì cả hai ngày khóc rùi nhõng nhẽo. Có hôm bé khóc đến 2h sáng.ck em thấy vậy thì thở dài còn mẹ ck em thì ko ngủ dc và rất buồn. Em cũng vậy, nhưng vẫn luôn cố gắng và mong con gái ngoan hơn.em và ck em chưa có con và em rất yêu quý con bé! Nhưng đến hôm hai vk ck giận nhau thì anh ý nói là em ganh tỵ với bé và ko mún cho em gần gũi con bé. Nghe xong em choáng váng lun. Em đã khóc rất nhiều và thật sự cảm thấy bế tắc khi nghĩ đến sau này lúc em có con nữa thì sao? Đen con mình còn có lúc phải mắng phải đánh nữa là.... Trong khi đó em yêu thương chiều chuộng và thấy thương con bé mỗi lần đón con sang em nấu những món mà con thích, dẫn con đi chơi, và tối kể chuyện cho con nghe. Bé rất quý em và sang lúc nào cũng thích đi chơi với em. Nhưng em thật sự choáng! Đến ck em còn nghĩ e khác máu tanh lòng với con bé thì ng ngoài họ còn nghĩ sao? Sau này còn con anh con chung thì sao. Em nói thì ck em bảo xl vì ko nghĩ thế chỉ lad lúc giận dỗi thì nói vậy thui. Vì em bất chấp sự phản đối của mọi ngươif để lấy anh nên bây giờ em ko dám tâm sự với ai cả. E lên đay mún nhận được lời khuyên từ mọi người. Đó mới là chuyện con gái anh thui. Em cảm thấy tủi thân lắm! Ck em và gia đinhf anh ý bị ám ảnh vì vk cũ của anh ý ko ra gì hay sao ý. Anh lúc nào cũng sợ e ngoại tình, em đã tốt nghiệp đại học và em mún học cao học và học ta anh cũng ko cho vì a học trung cấp thui và trc đây vk cũ của anh học cao đẳng nên coi thường anh và anh sợ em như vậy. Rùi cái gì anh cũng sợ em giống vk cũ của a. Em đang đi làm thì xin nghỉ việc lo đám cưới rùi xong xin việc khác. Nhưng khi cưới xong anh lại ko mún e đi làm sợ em ra ngoài bị ng ta tán tỉnh. Em đã nói và giải thích với anh là em ko phải người như vậy. Nhưng a bảo một mình anh vất vat là đuowcj còn ở nhà ch sóc gia đinhf :( lấy em về là đeer đer chứ làm gì! Nghe xong em đã khóc và 5 năm ăn học của em bỏ sông bỏ biển sao.