Gia đình tôi có tiền gửi ngân hàng, có 2 căn nhà cho thuê, tôi làm trưởng phòng cho 1 cty Hàn Quốc, em gái thì thành công trong lĩnh vực kinh doanh. Mọi thứ đều quá tốt đẹp. Nhưng…
*Về phần gia đình. Mẹ tôi bị bệnh ghen. Tôi phải nói là bệnh vì bà ghen rất là kỳ lạ, đến nỗi ba tôi sợ quá từ hết bạn bè,ko xài đt, suôt ngày chỉ ở nhà, ra đường là có mẹ đi theo kề bên mà vẫn ghen. Mà 2 ông bà gần 60 rồi chứ ít gì.
Vd: ba ngồi trước nhà thì bảo ngó con này con kia, coi tivi mà lỡ thấy cô nào đẹp đẹp cũng ghen, cô nào bán vé xố đi ngang nhà mời cũng ghen, ai gọi đt bàn nhầm số cũng ghen, hỏi đường cũng ghen….và còn nhiều nữa. Mà ghen là gây lộn. đều đặn tuần nào cũng ghen rồi cãi nhau 2-3 lần.
Mà ko như ng ta đóng cửa cãi, mẹ mà cãi nhau là nói chuyện văng tục chửi thề, chạy ra giữa đường chửi vào trong nhà…có lần còn lột hết đồ chạy ra giữa đường mà chữi… hoặc lấy phần viết đầy lên cửa nhà để chữi, gặp ai cũng rao báng ba tôi chơi gái bị sida, trong khi ba tôi bị ung thư khám xét nghiệm máu mỗi tháng mà có gì đâu. Thật là nhục nhã với bạn bè hàng xóm, tới nỗi tôi ko bao giờ dám dắt bạn bè hay ng iu về nhà chơi vì sợ họ thấy mẹ tôi đứng giữa ngã 4 văng tục vào trong nhà. Phận làm con trong gia đình mà tôi chỉ mong cho ba mẹ tôi li dị đi cho rồi…Tôi nói ba thì ông bảo 2 vợ chồng gần 60t kéo nhau ra tòa li dị ah? Ba bị ung thư sống dc bao lâu nữa đâu. Tôi thương ba và cũng thương mẹ nhưng ngoài chịu đựng tôi chẳng thể làm gì thay đổi dc…
Còn về em gái tôi, nó bị les, ba mẹ luôn chì chiết nó, nó chịu ko nổi đã bỏ nhà đi…Nó tự kinh doanh online kiếm dc khá nhìu tiền nên thuê nhà ở riêng bên ngoài, lâu lâu ghé nhà 1 tý rồi lại bỏ đi. Nó cũng 25t rồi, tự kiếm dc tiền thì sợ ai, ba mẹ nói nó còn ko thèm nghe thì thằng anh như tôi nói dc gì? Mà tôi cũng chẳng biết phải nói gì với nó khi nó bảo nó rất hạnh phúc với cuộc sống hiện tại. Đó là cuộc đời của nó, miễn nó vui, hạnh phúc là dc rồi.
* Về người yêu: ng iu và tôi càng quen lâu càng thấy ko hợp, tôi còn ko biết mình còn iu cô ấy ko, tôi ko có ý định iu ng khác và vẫn tốt với ng mình iu dù đó như là thói quen hay trách nhiệm hơn là tình iu (2 đứa vẫn chưa xxx), hay đơn giản vì đó là 1 cô gái tốt và tôi ko muốn cô ấy buồn, Nhưng tôi luôn lo lắng về tương lai ko biết cô ấy có chấp nhận dc gia đình tôi hay sau này cưới rồi cô ấy có ghen như mẹ tôi ko?
Tôi buồn vì chẳng biết chia sẽ thế nào với ng iu khi tình iu chẳng còn cảm giác hạnh phúc mà chỉ có lo lắng và mệt mỏi.
Công việc trưởng phòng 1 cty Hàn Quốc tuy rất vất vả và áp lực nhưng chẳng là gì so với áp lực từ tình yêu và gia đình. Nhìu khi tôi chỉ muốn ở luôn trong cty. Tôi ko muốn về nhà, tôi sợ cái cảm giác ko biết làm gì rồi lại ngồi 1 góc đau khổ với từng hơi thở dài như lôi cả ruột gan ra ngoài. Đêm nào tôi cũng chơi game thật khuya dù tôi ko phải ng nghiện game chỉ là lúc chơi game tôi tập trung vào game và ko lo lắng gì về cuộc đời như khi ng ta say vậy. Tôi muốn thức khuya vì khi đó tôi thấy yên bình đôi chút, tôi sợ ngày mai đến quá sớm, tôi muốn thật mệt rồi lăn ra ngủ luôn khỏi phải nằm thao thức với những câu hỏi ko có câu trả lời ” rốt cuộc tôi tồn tại là vì cái gì? Ráng sức làm việc kiếm tiền làm gì khi nó ko đem lại dc hạnh phúc? 1 ng ko hạnh phúc có đem dc hp cho ng khác? Cuộc sống có gì vui? Tôi phải làm gì để giải thoát bản thân? Giá như tôi chưa từng dc sinh ra? Tôi đâu có sợ chết chỉ là thiếu 1 lý do để chết thôi.
Tôi viết khá dài dòng, cũng không mong có ai đọc hay chia sẽ với tôi…Chỉ là vào lúc này tôi quá đau khổ và mệt mõi muốn viết ra cho vơi bớt nỗi lòng thôi. Cuộc sống cứ lặp đi lặp lại, gia đình không còn là điểm tựa, không biết sống vì cái gì. Tôi cảm thấy như 1 người lạc lối ko biết đi đâu, và khi quá mệt mỏi trên đường đời thì tôi sẽ về đâu.
“Bao nhiêu năm rồi còn mãi ra đi, đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt” Vẫn còn cây guitar làm bạn…