Ko còn lựa chọn nào cả . Tôi phải sống tiếp trong cảnh địa ngục này sao
Thực sự là những dòng tâm sự sau đây của tôi chưa dám bộc lộ với ai vì ngượng vì xấu hổ vì mình có 1 người chồng như thế ...
Chúng tôi quen nhau và lấy nhau tât cả cũng hơn 2 năm , chưa bao giờ anh đi làm về trễ cũng chưa bao giờ tắt máy và chưa bao giờ anh có 1 người đàn bà khác . Giờ tôi đang mang thai 6 tháng , từ ngày mag thai chúng tôi qan hệ cũng thưa dần nhưng cũng đôi lúc tôi tình cờ biết đc anh ý tự thủ dâm . Tôi hiểu đàn ông khi vợ mang thai thế nào tôi coi như ko biết gì . Cho đến hôm qua anh ý đi cùng cơ quan liên hoan đến 11h về trog tình trạng hơi say . Tôi cũng ko hề giận hay phiền trách gì anh vì rất ít khi anh để tôi ở nhà 1 mình và cũng rất ít khi anh đi chơi . Nói chung từ trước đến nay đối với tôi anh hoàn toàn tốt và ko có điều gì làm tôi phải suy nghĩ .
Đêm qua 11h về xong anh dục tôi lên đánh răng rửa mặt rồi đi ngủ như mọi khi . Tôi lên trên tầng 3 vệ sinh xog xuống thì đã ko thấy anh đâu . Anh lấy trong ví của tôi 2 triệu và lấy cái xe máy đắt tiền nhất trong nhà đi , ăn mặc 1 cách bảnh bao . Tôi chạy xuốg tầng 1 hỏi bố mẹ thì mẹ chồng bảo anh ý đi 30p về , tôi cố đợi đợi mãi anh ý cũng ko về tôi gọi điện anh ý ko nghe 2 cuộc rùi tắt luôn . Cả đêm tôi thức trắng để gọi điện cho anh nhưng ko đc . 6h sáng tôi ngủ thiếp đi thì đến 8h dậy gọi điện thì anh ý đang ở cơ quan rồi và bảo tôi về nhà anh giải thích ... Đêm qua mẹ anh ý còn kể trước khi đi anh ý lấy máy của bà gọi cho ai mà chạy vào tolet nói chuyện rùi đóng cả cửa , tôi gọi vào số đó thì là 1 giọg con gái ... Đau khổ thật bao nhiêu câu hỏi và tự trả lời trong tôi hiện ra . Nhưng tôi vẫn cố chờ đến khi anh về . Tiền đã tiêu sạch ko còn đồng nào , anh nói anh say anh ko nghe đc điện thoại nhưng mà trước đây dù anh ý có say đến mức gục ở trong tolet 1 quán bia rượi nào đó anh ý vẫn ko bao giờ tắt máy vẫn tra lời tin nhắn của tôi . Làm sao tôi tin đc đây . Anh bảo đi uống rượi cũng 1 người bạn ở cơ quan nhưng thực tế tôi biết đc ng` bạn đó thì đang ốm . Tôi hỏi anh đã đi đâu làm gì tôi nói : Anh ở cạnh ai mà ko thể nhận dt hoặc nt cho em . Anh ý ko trả lời đc . Tôi càng khóc càng đau khổ và càng nói hết những suy luận nhữg ngờ vực trog long` ra tầm 1 tiêg sau thì hình như anh ý ko thể chịu đc nữa anh ý đã nói với tôi thế này :" Có những điều phải khuất mắt trông coi , Có những việc em đã tự hiểu tự nhìn nhận thì hãy cố găg coi như ko có để thấy thanh thản hơn đi việc gì phải dằn vặt nhau , phai moi móc , phải làm rõ mười mươi sự việc để giải quyết đc điều gì , em làm đc cái gì , thay đổi đc gì , anh đi ngủ với gái đấy , nó đẹp lên đắt tiền phải tiêu nhiều , em hài lòng chưa, anh đã trốn em đi thì làm sao mà nghe đt mà nt cho em đc . Em đã gần như hiểu đc thì còn cố làm rõ để làm gì , em làm sao bi giờ . Chưa bao giờ anh làm thế này thì bây giờ ah làm , tất cả đàn ông đều từng ngủ với con khác khi đã có vợ . Nhưng chỉ 1 điều mà anh có thể nói với em là anh ko có cảm giác ko có tình cảm với bất kỳ 1 người con gái nào cả . Anh rất yêu thương vợ và đứa con sắp chào đời của anh , anh rất yêu gia đình anh , và những điều anh làm hôm qua chỉ đơn giản như những thằng đàn ông có gia đình khác mà thôi"
Giờ chuyện đã rõ mười mươi anh ý vẫn bảo đi uống rượi với bạn và cho tôi số để hỏi , anh ta tưởng làm vậy tôi se ko cần thiết phải gọi và tin ngay nhưng tôi lai làm và cuối cùng thì rõ ràng. Tôi gọi điện cho con đấy vì số nó vẫn còn lưu ở máy mẹ chồng tôi .nó kể tất mọi việc với tôi và nói ko biết anh ý có gia dình lên mới như thế chứ ko thì nó cũng ko đâm đầu vào nó ko phải dạng ng` k có tự trọng . Và hứa sẽ ko tiếp xúc với chồng tôi nữa . Còn chồng tôi thì bảo sẽ ko bao giờ xảy ra lần thứ 2 nữa em đừng bùn và tỏ ra rất hối lỗi
Còn tôi bây giờ thì cũng ko có thái độ gì và coi như ko thấy anh ta .
Tôi rất đau khổ , lúc anh ý đi làm tôi thấy nhớ anh ý lắm nhưng anh ý về tôi lại thấy đau khổ tột cùng cảm thấy căm thù lắm và ghê sợ khi anh ta lại gần để làm hoà ... Mình thì khá hiểu biết về viễn thông . Minh dieu tra ra anh ta vẫn đt vẫn liên lạc với con đó . còn mình hỏi cả 2 đứa thì đều ko có gì nưẫ . nhưng mình điều tra số dt thì vẫn gọi cho nhau ... chồng mình thì dùng 1 cái sim khác khi ko ở cạnh mình ...
Tất cả mọi chuyện tưởng như dừng lại ở đấy thì đêm qua chồng tôi nói có 1 người bạn đang gặp chuyện buồn và cần anh ta đến , anh bạn đó cũng gọi cho tôi để xin phép còn chồng tôi thì cũng nói " anh biết mọi chuyện như thế này em chắc ko tin anh ko muốn anh đi nhưng anh sợ anh ko giúp nó lần này thì sẽ k có lần khác vì nó sắp đi xa rồi anh muốn anh là 1 người bạn tốt . Nếu em ko tin bất kỳ lúc nào gọi cho anh , anh cũng sẽ nghe và cả thằng kia nữa . Thực ra dù thế nào tôi vẫn sẽ ko cho anh ta đi nhưng tôi ko làm đc vì mẹ anh ta rất chiều con , bà ý đã biết tất cả mọi chuyện kể trên bà ý có mắng chửi có bênh vực tôi nhưng bà ý ko thể giữ chân con ở nhà , bà ý ko làm nổi ko lỡ nhìn nó bùn hoặc cáu giận bà ý bảo tôi lên ngủ nó đi rồi nó về . Thực sự nếu ko có bà ta tôi có thể ko để anh ta đi nhưng tôi đã buông xuôi vì 1 dòng suy nghĩ " Nếu anh ta đã muốn lừa dối tôi tiếp tục thì ko những hôm nay mà có thể sẽ là ngày mai ngày kia còn cả quãng thời gian dài để anh ta lừa dối chứ ko riêng gì đêm qua " Nên tôi đã để anh ta đi . Tôi liên lạc với anh ta đên' 1h30p thì bắt đầu máy anh ta tắt và máy thằng bạn cũng vậy tắt đên 9h sáng thì bật . Khi anh ta về tôi đã đoán trước hết câu tra lời rồi nhưng vẫn hỏi " anh ta nói anh ko để ý máy tắt lúc nào , ngồi nhà nó ngủ lúc nào cũng quên mất , máy nó thì hết pin đến sáng chả may anh tỉnh dậy thì thấy máy anh tắt anh biết là em lo lắm , tôi bắt anh ta đèo đến chỗ thằng bạn đó hỏi cho ra lẽ thì anh ta đưa tôi đến luôn . Nhưng mà sao tôi biết dc đàn ôg mà chúng nó có thể bao che cho nhau . Đêm qua tôi cũng rất muốn gọi cho cái con đó nhưng mà kể cả có đi với nó hay ko thì dù sao nó đã chấp nhận 1 ng` đàn ông có vợ chấp nhận bị vợ anh ta sỉ nhục hơn 1 lần thì nó cũng có thể nói rằng anh ta ko ở đây dù có là đang nằm cạnh nhau . Về phần chồng tôi anh ta chết sống với cái lý do đó và thề thốt rằng ko có điều gì .
Nhưng tôi đã mất lòng tin , tôi chả biết phải xử sao bây giờ . Tôi khổ quá . Tôi ko biết rồi có lúc nào đó chuyện gì sẽ tiếp diễn nữa đây .
tôi ko thể làm đc có nhiều chuyện mà ko nói ra hết đc ở đây nhưg đây là lần đầu tiên chồng tôi làm thế , tôi ko cố bao biện cho anh ta , thực sự anh ta tàn nhẫn quá , điều đó là đương nhiên . Anh ta bảo sẽ ko làm thế với tôi nữa nhưng thực sự tôi đau khổ lắm , tôi ko biết sau này mình còn bị lừa ko nữa . Tôi chỉ sợ sẽ có lần 2 lần 3 như nhiều bạn nói trên đây và lúc đó thì vấn đề của tôi lại càng thêm to lớn , cag` thêm đau khổ . Có thể tôi hi vọng viển vông nhưng tôi vẫn muốn hi vọng sự lạnh nhạt của tôi 1 thời gian dài có thể là nửa năm hay 1 năm đi chăng nữa thì sẽ làm anh ý ân hận sẽ làm cho anh ý sống với cảm giác tội lỗi .
Các bác nghĩ tôi là ng dàn bà ko có nghị lực và quá yếu đuối tự tôi cũng thấy vậy vì tại sao tôi ko ra đi . Tại sao tôi ko tìm cho mình 1 lối thoát nhưng tôi ko làm nổi .
Tôi yêu anh ta , yêu bố mẹ chồng . Và thương mẹ của tôi có bao nhiêu thứ bệnh tưổi già đang nuôi thằng em hơn 10 tuổi bằng tiền cho ng` ta thuê 1 gian nhà và tiền trợ cấp diện nghèo của phường . Tôi trở về chỉ là gánh nặng cuả bà mà thôi . Tôi thươg bà đứt ruột gan . Từ ngày lấy chồng ít ra bà cũng bớt đi 1 gánh nặg và đôi lúc dư dả vì tiền tôi đưa . Bà ko nhận nhưng rất hạnh phúc vì con bà sung sướng ...
các bạn à tôi ko làm nổi dù rằng ngay giờ phút này đây tôi rất muốn dời khỏi tổ ấm của chính mình tôi rât muốn đc bình yên . Phải ! tôi yêu anh ta , rất yêu là đằng khác , tooi cũng hiểu ko thể chấp nhận nhưng mà tôi thương con tôi , tôi chả biết làm gì bây giờ nữa . Ai có thể đảm bảo rằng ko có lần nữa . Ai sẽ đảm bảo đc cuộc sống gia đình tôi sẽ ko gặp những chuyện này . Tôi ko có đường nào để lựa chọn nữa hay sao