Thật là mệt mỏi khi cứ phải gồng mình lên để chịu đựng tất cả..2 năm qua e chưa một ngày thật sự hạnh phúc.1cuộc hôn nhân đong đầy nc mắt...chồng à a có biết e yêu a nhiều như thế nào ko?e đã cố gắng làm tất cả chịu đựng tất cả những sự sỉ nhục của e gái a chỉ mong gia đình đc hp nhưng tại sao cái e nhận đc chỉ là sự lăng mạ,những cái tát từ phía a?e luôn coi mẹ a như mẹ đẻ mình,nhớ có lần bà ho ra máu một tay e đưa bà đi viện,cắt thuốc bổ cho bà uống vậy mà bà đâu hiểu đc tấm lòng của e.bà chưa bgio coi e là con trong gia đình.E tự nhủ mình phải cố gắng hơn nữa để mẹ hiểu đc tấm lòng ng com dâu là e đây.Nhưng sự việc ngày hôm nay quá đau lòng.Nó như một giọt nc tràn ly.khiến e không thể chịu thêm đc nữa.Hóa ra bấy lâu nay a và e gái a nghĩ rằng e là con ăn cắp.Trái đắng a à.con chúng ta khi nó lớn nó sẽ nghĩ gì về mẹ nó?Và e tự hỏi hàng trăm lần e đã lấy của ai cái gì để phải mang tiếng nhục này?2 ngày nay e ko dám ra khỏi cửa..còn gì nhục hơn khi danh dự và nhân phẩm bị bôi nhọ.Cái chết này xem như một chứng minh sự trong sạch của e.